Đế Quốc Bóng Tối

Chương 41 :

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


“Vậy đành phải dành dụm jeton[1], lần sau cược lại ván nữa.” Âm giọng của Akinobu rất nhẹ.



“Cậu không hiểu thế nào là buông bỏ à?”



“Chỉ cần không ngừng cố gắng thì vẫn sẽ còn cơ may thắng. Nhưng nếu đã chọn buông bỏ rồi thì đồng nghĩa rằng đã chọn thất bại.” Akinobu cúi thấp đầu, cằm gác trên mái đầu Shinichi, “Miễn là tôi còn chưa chết, có nghĩa vẫn còn cơ hội thắng, cớ gì phải buông bỏ?”



Shinichi nhắm chặt mắt lại, không một lời nói có thể thốt ra được nữa.



Hai ngày sau, cậu và Eva lên máy bay trở về New York.



Khoang máy bay buổi đêm thật tĩnh lặng, chỉ còn lác đác vài người vẫn còn thức xem phim.



Shinichi ngửa đầu, nhìn đăm đắm mãi lên trần cabin tối thui, Eva ngồi cạnh phát làm lạ mà lên tiếng nhận xét, “Shinichi, anh không bình thường.”



“Hửm?” Shinichi hơi nhếch miệng, thầm tự hỏi bộ dạng mình trông uể oải cỡ nào mà Eva cũng phải hoài nghi thế nhỉ?



“Bình thường vừa lên máy bay cái là anh ngủ luôn, hôm nay lại thao thức.” Eva bắn tia mắt tò mò sang cậu, “Vụ nổ bom đó vẫn còn dọa anh sợ à?”



“Không phải. Lúc nổ anh đâu có ở bãi đỗ xe đâu.” Shinichi lắc đầu, khẽ khàng thở hắt.



Eva vươn tay đi xoa đầu cậu như thể bà mẹ đang dỗ dành thằng con, “Được rồi, anh thân yêu, nếu anh mơ thấy ác mộng, hay là anh bị nghe thấy ảo giác hoặc là vấn đề gì nữa, nhất định phải đi gặp ‘chuyên gia’ nha.”



Chịu thua mà lắc đầu, Shinichi chuyển tầm mặt đi, rồi thật lâu sau, cậu lại chuyển mặt sang chỗ Eva.



“Èo, rốt cuộc anh bị sao hả?”



“… Em đã từng yêu ai bao giờ chưa?” Ngữ khí của Shinichi dẫn theo một cảm giác dè dặt.



Vấn đề này tựa hồ khiến Eva hứng thú lắm, “Thế định nghĩa ‘rất yêu rất yêu’ của anh là dư lào lào?”



“Thì là… không quan tâm đến vị trí mà mình có được, vô luận có bị từ chối biết bao lần… Thậm chí ngay cả tính mạng cũng…” Shinichi cau chặt mày lại, nói đến đó thì ngưng.



“Em chỉ thấy yêu như vậy không thực tế lắm đâu. Chỉ là, nếu thật sự có ai có khả năng yêu đến nhường vậy, em cũng phải khâm phục dũng khí của người đó.”



“Dũng khí?”




Mà mặt Ares thì chẳng xíu gì sợ hãi, ngược lại đáy mắt còn tỏa vẻ suy tư, “Từ lúc em bắt đầu lên máy bay, anh đã ở phòng em xem hết mấy bộ phim luôn rồi, nhân tiện còn giúp em uống hết bịch sữa qua một ngày nữa thôi là hết hạn, em yên tâm, anh không có lục lọi đồ đạc riêng tư gì của em cả đâu, tỷ như quần sịp hay là…”



“Thôi ngay!” Shinichi chọc súng vào trước đầu hắn, bắt hắn phải im miệng, “Lúc ta về thì ngươi ở đâu!”



“Hmm… Lúc em về, anh ở dưới gầm giường, lúc em tắm anh cũng chỉ dám tự tưởng tượng cái bộ phận…”



“Vậy lúc FBI đến?”



“Hình như em không thích lắm món quà anh tặng thì phải, do đó anh chui ra cửa sổ phòng ngủ của em, anh ngẫm nghĩ xem có phải anh nên mua một bó hoa ngào ngạt hay là Champagne cho em không nữa?”



“Câm miệng! Câm miệng!”



“Nếu em muốn anh câm miệng thì nói một lần đủ rồi.” Ngón tay Ares nhịp nhịp trên nòng súng, “Bộ không có ai dạy em rằng, khi bắn thì nòng phải cách mục tiêu ít nhất 1cm ư? Bằng không sẽ dễ bị nổ thân súng lắm đấy…” Nhoáng cái, ngón tay Ares đã lùa vào lòng bàn tay Shinichi, đầu hắn bất thình lình lệch khỏi nòng.



Song hắn không lường được là, khẩu súng ngay khi Shinichi thả lỏng tay thì xoay chuyển một cái liền đổi sang tay kia luôn, may mắn làm sao Ares phản ứng lại rất mau lẹ, đầu hắn xém tí nữa thì bị Shinichi đục cho thủng toác.



Sau một tiếng súng rít dội, mùi khói thuốc súng nhàn nhạt vẩn ra, trên gối bị xuyên thấu một lỗ nhỏ.



Giây tiếp theo, Shinichi phản công bấu lấy Ares, đối phương lại khít tay chặt một nhát trên cổ tay cậu.



“A…” Cơn đau nhói khiến cậu bị nửa giây chểnh mảng, mà cánh tay Ares lại vút qua mắt cậu, gáy cậu tức thì bị đối phương giữ lấy, xoạt một tiếng đã bị ấn vùi xuống gối mất rồi.



. / .



Chú thích:



1.Jeton là một vật đánh dấu hay một huy hiệu giống đồng xu được dùng để tính điểm thay tiền trong đánh bạc.



2. Thời báo New York (tức New York Times) một trong những tờ báo quan trọng nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, được thành lập ngày 18 tháng 9 năm 1851 bởi Henry Jarvis Raymond và George Jones, là một nhật báo được xuất bản tại Thành phố New York bởi Arthur O. Sulzberger Jr. và được phân phối ở khắp Hoa Kỳ và nhiều nơi trên thế giới. Nó trực thuộc Công ty New York Times.



3. Lỗ cửa nho nhỏ ở cửa dùng để nhìn xuyên qua:



nhìn qua: