Đế Quốc Bóng Tối

Chương 5 :

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


Hoa anh đào ngoài song cửa đua nhau nở rộ, loáng thoáng như thể ngày tận thế sắp đến.



Xoang mũi Akinobu tràn ngập mùi thuốc sát trùng, mỗi lần hít thở đều có thể cảm giác lá phổi mình đau rút. Y quay mặt sang, thấy Ogata Kenwa đang chán ngán ngồi một bên lật lật mấy trang tạp chí tài chính.



“Không đi học à.”



Ogata cười cười, “Cậu bị thế này rồi, nghĩ tôi còn đi học được nữa hử?”



“Cậu khỏi cần áy náy gì đâu.”



“Tất nhiên là tôi không áy náy, nếu tôi không tính sơ suất cái tốc độ làm việc của lũ cớm thật khiến người ‘vui vẻ’ kia, thì trước khi cậu bị bắn, thằng cha đó đã bị tóm rồi.” Phiến môi Ogata dấy chút bất đắc dĩ.



“Có tra được thân phận gã kia không.”



“Học khoá dưới cùng trường trung học với Hatoko, gã đó dùng dây thép tự sát trong WC cảnh sát rồi.”



“Tốt thôi, cậu đi so sánh DNA tên đó với con bé gái của Hatoko xem xem, sau đó tặng nó cho cha tôi và cả Endo Ryugou.”



“Tặng hai phần cơ à?” Vành môi Ogata hiện lên một tia cười.



“Cậu biết thừa ý tôi rồi, hỏi lại làm gì nữa.”



“Phải rồi, thằng cha đó nhằm hoàn thành nhiệm vụ Hatoko giao phó mà ngay cả mệnh cũng không màng, xem ra quan hệ giữa hắn và Hatoko tuyệt không đơn giản, với cả lại nói, con em cậu trông chả giống ông bố Saionji Shougo của cậu gì cả, chắc cậu đoán đúng rồi đấy —— một người đàn ông vĩ đại vì người tình và con gái gã mà quyết định mưu sát thằng con độc nhất của chồng người tình, thật là đáng buồn đáng tiếc thay.”



“Thôi ngay cái giọng đấy đi.”



“Tặng kết quả kiểm nghiệm DNA cho cha cậu thì tôi còn hiểu, nhưng sao lại gửi cho cả Endo Ryugou nữa? Ông chú đáng kính này luôn chỉ đảm đương ‘công việc’ bên ngoài của cha cậu thôi, chưa bao giờ quản đến cả việc nhà bọn cậu, huống hồ, quan hệ giữa ông ấy và Thanh Long hội của lão cha Hatoko mật thiết lắm.”



“Động não thử xem.”



“Cậu là muốn… thử ông ta. Khi ông ta phát giác Hatoko cấu kết với kẻ khác, ông ta sẽ vì lợi ích mà về phe Hatoko hay là vẫn đứng bên phe cha cậu?”



“Thế cho nên, kết quả DNA này nhất định cậu phải liệu tốt, bằng không sẽ không dò được chân ý của ông ta như nào đâu.”



“Tôi hiểu rồi. Nhưng nếu ông ta chọn về phe Hatoko?”


“Tôi… đến tìm một thằng bạn…” Shinichi hơi chút thoái lòng, cậu là học sinh ngoan, ít nhất thì ngoài mặt cũng là thế. Nếu cậu bị ai đó trong trường bắt gặp cậu mon men đến phố đèn đỏ của Tokyo, trăm phần trăm tên tuổi cậu sẽ tan tành mây khói. Nên là lúc cậu thấy Akinobu bị vây đánh, cậu chẳng định xen vào chuyện của người ta đâu, với cả Akinobu cũng giỏi võ lắm mà, người bình thường chỉ có nước bị y tẩn cho què quặt. Nhưng đến khi Yamahara Masao móc súng ra, Shinichi biết, cậu không thể khoanh tay đứng ngó được nữa rồi.



. / .



Chú thích:



1. Fugu là cá nóc ý ;____;~ vầng là cá “nóc” chứ không phải “lóc”, cái con cá ngon ngon mà độc độc ngày xưa làm dân Việt Nam mình die hàng loạt ý ;____; người Nhựt thiệt kỳ lạ ;____; đương nhiên là em nó cũng làm die kha khá người ở cái xứ Nhựt đó nữa nhưng người Nhựt là vẫn cứ ăn ẻm ;____;



Ở Tokyo hiện nay có khoảng 1500 tiệm Restaurants Fugu Sushi chuyên bán cá Nóc phục vụ cho 26 triệu dân ở Tokyo và các vùng lân cận. Trong đó, món ăn thông dụng nhất là món Fugu Sashimi, hay còn được gọi tắt là Fugu–sashi.



2. Khu đèn đỏ ở Tokyo



Tokyo hiện giờ theo tớ biết thì có hai khu phố đèn đỏ, là Kabukicho và Yoshiwara ._____.



Yoshiwara là một khu phố đèn đỏ có tiếng ở Edo ở Nhật từ thế kỷ 17. Hiện thời nó vẫn tồn tại nhưng không nhìn như xưa nữa.



Còn khu đèn đỏ trong chap này chính là Kabukicho, cực kỳ nổi tiếng ^^ là khu đèn đỏ ăn chơi giải trí lớn nhất tại Nhật với khoảng 3000 bar rượu, hộp đêm, nhà massage, khách sạn tình (love hotels), rạp biểu diễn thoát y và những loại kinh doanh ấy ấy mà chúng mình hiểu là gì ấy :”>~~~



Kabukicho nằm ở khu Đông Shinjuku của Tokyo. Để đi đến khu này, phải băng qua đại lộ Yasukuni từ ga Shinjuku.



Cổng vào Kabukicho – hay còn thường được gọi là “khu phố không ngủ” :”>~



Ban ngày đến phố Kabukicho thấy không khác gì những khu phố bình thường ở Tokyo nếu du khách không đọc được những bảng quảng cáo bằng chữ Nhật =)



Những quán ăn nơi đây, phần đông là những quán nhỏ không sang trọng nhưng giá cả rẻ, món ăn ngon. Cũng có những mẫu món ăn bằng nhựa trưng bày trong tủ kính ở phía trước với giá cả đàng hoàng. Nhiều khu phố ồn ào như tiếng động của một nhà máy sản xuất gì đó nhưng thật ra chỉ là những căn phố với trò chơi cờ bạc Pachinko.



Buổi chiều khi màn đêm vừa buông xuống, phố Kabuki-cho thay đổi hoàn toàn bộ mặt, rực rỡ và lung linh huyền ảo. Những bảng quảng cáo đèn màu chớp tắt giăng mắc khắp nơi, các hộp đêm hình các cô gái Nhật tươi trẻ gọi mời, người ta đặt ra trên lề đường những tấm hình ***y, khêu gợi. Tên hiệu hộp đêm còn có tên tiếng Anh như “Hot Men Box”, “Tropical Lei”, “Crazy Girls”, “UCLA” v.v… Trước các hộp đêm, các cô gái mắt xanh, môi đỏ, giày cao trong những váy đầm cực ngắn (miniskirts) hay bộ đồ ngủ mỏng tanh tha thướt cũng phát giấy tờ rơi quảng cáo với giá biểu nhẹ nhàng hấp dẫn. Tại đây còn có những “Fashion Health” là những tiệm xông hơi, massage vật lý trị liệu, trên lối thang lên lầu có trưng hình các cô nhân viên phục vụ nhuần nhuyễn tay nghề với cặp môi mời gọi.



tại xao tớ chú thích kỹ cái này thế, là bởi vì… tớ thích =))



3. Bá Vương ngạnh thượng cung, ban đầu nghĩa xuất phát từ trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang, nhưng bỏ qua vụ này đi, vụ này không quan trọng ~ =))



quan trọng là, nghĩa của nó bằng với “hấp diêm” aka “cưỡng gian” 8-} Bá Vương Hạng Vũ ngày xưa có hiệu là “gã ngang ngược”, do đó “Bá Vương” về sau chỉ những thằng trâu tró =), thô bạo. “Ngạnh thượng cung” chỉ cây cung lớn, mạnh, tức “cường cung”, cần một lực kéo mạnh mẽ. Khi có kẻ mạnh mẽ như Bá Vương kéo cung, thì cung tên bắn ra sẽ vùn vụt~ tức nó là “cường tiễn”. “Cường tiễn” đọc là “jiang jian”, đọc lên giống với “cưỡng gian” đọc là “qiang jian”. Mà cái từ “cưỡng gian” đó là vốn là từ húy, kiêng kỵ =) thế nên người ta ngày xưa dùng “Bá Vương ngạnh thượng cung” để thay thế khi dùng húy ngữ “cưỡng gian” =) nói theo kiểu tiếng việt thì là gì nhở, ờ, nói giảm nói tránh ý =)



định dịch thẳng tuột luôn nghĩa trong chương, bởi thấy nó không hợp lắm với bối cảnh Nhựt Bổn của mấy anh, nhưng ngẫm lại thôi giữ, coi như trau dồi kiến thức :))