Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Chương 416 : Đại hội cổ đông, vả mặt (1)
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
Editor: Dương Dương
“Mọi người đều biết hiện tại nhu cầu cấp bách mới mẻ nhất của Phó thị chính là nhãn hiệu.” Tô Mân ăn mặc một thân trang phục chức nghiệp, bộ dáng dường như thực ưu nhã: “Điện cạnh lần này bao gồm điện cạnh xung quanh chúng ta cùng với internet phát sóng trực tiếp, tất cả đều không thể đo lường lợi nhuận, đáng tiếc chúng ta một thế hệngười đều già rồi, mặc dù có ưu thế là rất quyết đoán, nhưng lại vẫn là không đủ hiểu biết người sử dụng muốn chân chính là cái gì, cho nên tôi mới có thể nói lão Phó mở đại hội cổ đông lần này, nếu sản nghiệp Phó thị lần này Phó Hi Minh tiếp nhận, tôi tin tưởng cậu ấy nhất định sẽ dẫn dắt được Phó thị chính xác.”
Ngồi ở dưới, mấy vị cổ đông nghe xong những lời này đều tỏ vẻ tán đồng.
“Phó thiếu xác thật có năng lực này.”
“Rất nhiều người đều thích hắn chơi game.”
“Hiện tại cũng đã gia nhập tỉnh khu chiến đội khác, trong cuộc thi cả nước hắn cũng sẽ lộ diện, như vậy sẽ mang đến cho Phó thị không ít nhân khí.”
“Công ty sớm một chút bầu ra một vị tổng giám đốc, mấy lão già chúng ta cũng có thể yên tâm.”
Trong đám cổ đông có đến ba người có quan hệ với Tô Mẫn, trong đó còn có một người là em trai Tô Mân, đương nhiên sẽ tán thành.
Cũng có một hai cổ đông nhỏ không quan tâm lắm, dù sao bọn họ chờ chia hoa hồng là được.
Rốt cuộc ở trong mắt bọn họ, Phó thị sớm muộn gì cũng là của Phó Hi Minh, mặc dù Hạ Hồng Hoa có cổ phần thì có ích lợi gì, 25% cổ phần cái gì đều không làm được.
Phó Trung Nghĩa thì khác, trong tay có 45% cổ phần, hơn nữa trên tay em trai Tô Mẫn cũng lại có 15%, như vậy Phó thị đến tột cùng là thuộc về ai, vừa xem hiểu ngay.
Còn lại có hai vị cổ đông không tán đồng cái này cách làm, bọn họ đều là người đi cùng Hạ Hồng Hoa và Phó Trung Nghĩa từ trước.
Biết nếu không có Hạ Hồng Hoa năm đó bán hết gia sản, liền không có Phó thị.
Phó Trung Nghĩa vong ân bội nghĩa, bọn họ không có quên: “Tôi không đồng ý, Phó thị hiện tại không giống với trước kia, các phương diện đều phải băn khoăn lo lắng, người trên gia phả chính của Phó gia là ai, chức vị giám đốc Phó thị mới hẳn là do ai tới làm, nói như vậy đi ra ngoài cũng dễ nghe.”
Tô Mân đã sớm liệu đến rằng hai cái người bảo thủ này sẽ nói như vậy, bà ta đầu tiên là liếc mắt quét Hạ Hồng một cái: “Hai vị nói không sai, có điều nếu là chị Hồng Hoa dưỡng ra đứa con trai có thể đảm đương được chức vị này thì tôi cũng sẽ không để Hi Minh tới công ty làm gì. Hiện tại trên mạng cũng đưa tin, một đứa con trai theo đuổi một người đàn ông là thành ra bộ dạng gì? Thế nhưng lại vào được chiến đội Đế Minh, bất quá tôi suy đoán qua hôm nay, Cửu hắn rất có khả năng sẽ bị đá ra, cho nên một người có hình tượng đạo đức bại hoại như vậy làm sao có thể đảm đương chức vị giám đốc Phó thị?”
"Bà!” Hạ Hồng Hoa lúc trước đều có thể nhẫn, bà trước kia đều làm tốt, tùy ý mặc cho Tô Mân nhục nhã, bà cũng rất rõ ràng hiện tại không giống trước kia.
"Bà!” Hạ Hồng Hoa lúc trước đều có thể nhẫn, bà trước kia đều làm tốt, tùy ý mặc cho Tô Mân nhục nhã, bà cũng rất rõ ràng hiện tại không giống trước kia.
Kẻ thứ ba làm thư ký, trên đại hội cổ đông căn bản sẽ không có quyền ý kiến.
Thực ra đây là một đạo lý thô bạo, bởi vì cổ phần của bà ít hơn so với Phó Trung Nghĩa.
Mà đối với Phó Trung Nghĩa…… Hạ Hồng Hoa đã sớm chết tâm.
Chỉ là Cửu nhà bà có bao nhiêu ngoan, bà so với bất cứ ai khác đều rất rõ ràng.
Bà nhịn không nổi bất luận một ai hướng tới con trai bà hất nước bẩn, đây là bản tính trời sinh của một người mẹ.
“Bà nói ai đạo đức bại hoại?” Hạ Hồng Hoa thân mình tròn trịa đứng lên, lạnh lùng cười: “Bà là kẻ thứ ba còn có mặt mũi nói đến người khác sao?”
Tô Mân lập tức thân mình liền rụt lại một chút, Hạ Hồng Hoa rõ ràng không có làm gì bà, lại giống như bà bị Hạ Hồng Hoa đánh tới.
Phó Trung Nghĩa lập tức liền luyến tiếc, thân mình xoay chuyển liền chắn phía trước Tô Mân.
Tô Mân ở kia thở dài một hơi, lắc lắc đầu nói: “Chị Hồng Hoa, tôi thật là không nói chuyện được cùng với loại người như chị, bảo vệ đâu đi vào, đưa Hạ giám đốc ra ngoài đi. “