Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 575 : Cảm giác yêu đương

Ngày đăng: 14:20 30/04/20


Editor: Sửu nhi 😘😘



“Đội trưởng, vị này, khụ khụ, chính là người hóa trang thành ma nữ ở trong vũ hội hoá trang kia đi?” Lâm Phong càng nói càng hưng phấn, vòng quanh hai người kia bắt đầu đánh giá: “Xem sườn mặt có chút giống.”



Tần Mạc hướng tới bên này nhìn lướt qua, như là cảnh cáo, lại không có phủ nhận.



Cái này làm cho Lâm Phong càng thêm chắc chắn “Đội trưởng, hai người không phải chỉ hôn một lần liền kết giao đi?”



“Như thế nào? Không thể?” Tần Mạc thong thả ung dung nhướng mày.



Lâm Phong há to miệng, này cũng đúng?



“Các người rốt cuộc có đi hay không? “



Thời điểm Tần Mạc nói ra câu này.



Mắt của Vu Chân híp lại thật mạnh.



Dựa vào cái gì?



Dựa vào cái gì cô gái này lại có thể được anh Mạc đối đãi như vậy?



Cô ta rốt cuộc là ai?



Cầu mà không được, liền biến thành oán hận.



Đó chính là nói Vu Chân lúc này, nhưng loại chuyện như thế này chỉ có cầu không thể thành sự thật.



Vu Chân không giống như Lưu Li, cô biết khi nào nên tiến khi nào nên lui.



Không thể rõ ràng đi tới.



Là bởi vì cô quen thuộc tính tình người kia.



Cần phải đi điều tra rõ lai lịch của cô gái kia.



Đây là suy nghĩ duy nhất của Vu Chân giờ phút này.



Bởi vì cô sẽ không đem anh Mạc nhường cho ai.



Ít nhất cô muốn cạnh tranh công bằng.



Vu Chân cũng không có ý thức được, cạnh tranh công bằng trong miệng của cô nguyên bản chính là chỉ mình cô tình nguyện.



Cô hít sâu một hơi, nỗ lực ổn định cảm xúc của chính mình, nói cho chính mình tương lai còn dài: “Nếu anh Mạc bận, bọn em liền đi trước. “



Đi?
Nhiệt độ không khí xung quanh lại thấp dần xuống.



Nhân viên cửa hàng ở bên cạnh nhìn cũng không dám đi về phía trước.



Tần Mạc cuối cùng vẫn là buông lỏng tay của chính mình ra, trong ánh mắt đã không có ấm áp, sườn mặt đạm mạc: “ Em lên kế hoạch bao lâu rồi?”



“ Trong thời gian dài, trước khi đi Đông Kinh.” Phó Cửu biết lúc này không thể nói thật ra, đành phải hạ mắt nói: “ Em nguyên bản đối với Mộng Nhiên có ấn tượng tốt, trước kia em có bộ dáng gì, anh cũng biết, có không ít cô gái lúc ấy khinh thường em, nhưng cô ấy thì không. Cho nên khi khôi phục diện mạo chân thật, em vẫn luôn chú ý cô ấy. Cô ấy rất thích cười, thích nhảy nhót, đôi khi gặp được đồ ăn ngon thì dừng lại, lôi kéo gọi người vào xem. Em trước nay đều không có gặp qua bộ dáng cô ấy không vui, cũng không biết từ khi nào, cô ấy bắt đầu trở nên có chút sợ hãi, đặc biệt là ở trong trường học.”



Thời điểm Phó Cửu nói những lời này, cảm xúc là thật sự.



Nguyên nhân chính là vì cảm tình là thật sự.



Cho nên Tần Mạc cũng sẽ không đoán được người trong miệng Phó Cửu kia cũng không phải Lý Mộng Nhiên, mà là người kia.



Chỉ là nhìn khuôn mặt trước mắt kia, bởi vì hoài niệm mà nhu hòa.



Làm Tần Mạc chỉ cảm thấy địa phương nào đó có chút khó khăn.



Giống như là khi còn nhỏ ăn thịt chưa kịp chín.



Vào yết hầu, khó có thể nuốt xuống được.



“ Em nguyên bản là muốn chờ đến trận thi đấu cả nước kết thúc.” Phó Cửu tiếp tục nói, mắt lộ ra nồng đậm màu đen: “Nhưng không nghĩ tới, những người này sẽ vô sỉ như vậy. Ở thời điểm em phát hiện Mộng Nhiên sợ hãi là bởi vì những người này, em liền bắt đầu chuẩn bị. Trên tay Dương Minh có thứ để uy hiếp Mộng Nhiên, nếu cô ấy không đáp ứng, hắn ta rất có khả năng sẽ làm cô ấy không đạt tiêu chuẩn, nếu chờ đến khi cảnh sát đi điều tra, tất cả đều đã chậm. Trước khi động thủ em đã suy nghĩ rất nhiều, bao gồm phải đợi ở chỗ này. Anh Mạc, anh còn nhớ rõ không? Là anh nói cho em, mấy cửa hàng giống như cửa hàng tiện lợi, hiệu quả quan sát là tốt nhất. Không nghĩ tới, em ở lần này sẽ dùng tới.”



Tần Mạc cười một tiếng, khóe miệng lạnh cả người: “ Anh có phải hay không nên khen em một câu thông minh.”



Phó Cửu cũng biết anh đang tức giận, nhưng là vì không cho đại thần nhìn ra mình chính là Z, cô cần phải đem thân phận hiện tại ngụy trang cho thật tốt.



Thấy thiếu niên không nói lời nào, Tần Mạc một tay đút vào túi quần, có chút không để ý nói: “ Em cứ như vậy thích Lý Mộng Nhiên kia, thích đến nỗi vì cô ta không tiếc mặc đồ con gái? “



Phó Cửu há miệng thở dốc, cô muốn nói như vậy bất quá là vì thuận tiện trà trộn vào chụp ảnh.



Đại thần lại không chờ cô nói xong, liền đánh gãy lời cô.



“Phó Cửu, em vì một cô gái, ngay cả nguyên tắc của mình đều từ bỏ, anh lý giải không sai đi?”



Đây là lần đầu tiên đại thần gọi tên đầy đủ của cô.



Phó Cửu ngẩng đầu lên, hướng tới nam nhân nhìn qua.



Tần Mạc móc ra bật lửa cùng thuốc lá, nghiêng đầu đốt một cây.



Ngũ quan thâm thúy ẩn quanh sương khói làm người khác có một loại cảm giác nói không nên lời.



Ảnh ngược ở trên cửa kính, như là lãnh khốc, lại như là cô đơn?