[Dịch]Đế Tôn- Sưu tầm

Chương 722 : Muốn học sao? Ta dạy cho ngươi. (2)

Ngày đăng: 02:24 16/09/19

Mà Giang Nam lại trải qua hết thảy, hơn nữa, cho dù là Thần Ma cấp công pháp, hắn cũng được chứng kiến trăm ngàn loại, kiến thức nội tình cũng không khiếm khuyết. Dần dần, hai tay Giang Nam biến hóa ra ấn pháp phức tạp đến cực hạn, cùng kỳ biến hóa, đi lên một loại cực đoan, tiếp tục biến hóa về phía trước đã không cách nào làm cho loại ấn pháp này thêm phức tạp. Hai tay của hắn nhảy động, đã có một loại khuynh hướng ra tay hóa thành thiên địa đại đạo, đem thiên địa đại đạo biến hóa phát huy đến mức tận cùng, khó tiến thêm một bước nữa! Đại Thánh Vương không chỉ có khẩn trương lên, mới vừa rồi hắn chính là đi tới đây, đường phía trước đột nhiên đứt đi, thế cho nên bị lực lượng rối loạn đem sáu cánh tay hết thảy cắn nát! Giờ phút này hai tay Thủ Ấn của Giang Nam biến hóa còn muốn vượt xa hắn, đủ loại lực lượng trong cơ thể lại càng nhiều hạn chế. Nếu như lực lượng thác loạn, quả quyết không chỉ là hai cánh tay toái rụng đơn giản như vậy, chỉ sợ ngay cả thân thể cũng sẽ bị lực lượng bạo loạn chấn thành phấn vụn! Đột nhiên, nhiều hạn chế ấn pháp đầy trời biến mất, hai tay Giang Nam biến hóa trở nên vô cùng đơn giản, từ vô cùng nhiều đến vô cùng giản, chỉ có một cái chớp mắt, nhưng loại biến hóa này hồn nhiên thiên thành, hay đến đỉnh, tuyệt không thể tả! Tất cả ấn pháp giống như ảo ảnh trong mơ biến mất không thấy gì nữa. Cuối cùng chỉ còn lại có một đạo quyền ấn, hình dạng quyền ấn này như một khỏa tâm tạng, bốn chỉ bao lấy ngón cái hóa thành quả đấm. Một sát na quyền ấn trào ra, Đại Thánh Vương thậm chí cảm giác được khí huyết của Giang Nam ở trong nháy mắt tăng lên gấp mười lần, tốc độ pháp lực bôn lưu tăng lên gấp mười lần, trình độ pháp lực ngưng tụ tăng lên gấp mười lần! Đông… Quyền ấn oanh ở trong hư không, để cho hắn phảng phất cảm thấy trong hư không tựa hồ có một trái tim khổng lồ mãnh liệt nhảy lên một chút! Nguyên Thai Ấn! Chân chân chính chính Nguyên Thai Ấn! Đế cấp ấn pháp biến mất hơn năm ngàn vạn năm này, rốt cục ở trong tay Giang Nam lần nữa hiện ra ở trước mắt người đời! Đại Thánh Vương vốn còn có chút hoài nghi Giang Nam có phải là Đế cấp nhân vật chuyển thế hay không, đợi thấy một ấn này triển khai, trong lòng nhất thời không tiếp tục hoài nghi! Đột nhiên, Giang Nam chú ý tới một đạo Nguyên Thai Ấn này của mình trào ra, thi thể Trấn Thiên Thần Đế trong Hồng Mông Tử Khí, trên mặt tái nhợt không có bất kỳ huyết khí đột nhiên hiện ra vẻ hồng quang, tựa hồ là huyết khí đột nhiên vận hành. Bất quá, đợi đến uy năng của Nguyên Thai Ấn tiêu tán, khuôn mặt của Trấn Thiên Thần Đế lại khôi phục không khí trầm lặng, không có nửa phần sinh cơ. - Ân? Cổ quái. . . Giang Nam tò mò vạn phần, cười nói: - Thánh Vương, ngươi có thấy một màn mới vừa rồi kia hay không? Đại Thánh Vương như cũ yên lặng trong ấn pháp kia của Giang Nam, đột nhiên thức tỉnh: - Một màn gì? - Ngươi nhìn! Giang Nam lần nữa thi triển Nguyên Thai Ấn, chỉ nghe một tiếng trống nổ vang lên, thi thể Trấn Thiên Thần Đế bên trong Hồng Mông Tử Khí cũng truyền đến một tiếng đông nhẹ, phảng phất là trái tim Thần Đế này nhảy rất nhỏ. Đại Thánh Vương hít một hơi lãnh khí, sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: - Ta thấy được . - Thánh Vương, ngươi nói Đại Đế này có phải còn sống hay không? Giang Nam khẽ cau mày hỏi. - Hẳn là không phải, ta không cảm giác được bất kỳ sinh cơ trên người hắn. Đại Thánh Vương trịnh trọng gật đầu nói: - Mới vừa rồi ngươi thi triển Nguyên Thai Ấn, cùng trái tim của hắn phát sinh cộng minh, đoán chừng là để cho trái tim của hắn chấn động, này mới xuất hiện tình huống như thế. Trấn Thiên Thần Đế hẳn là đã chết, nhưng không phải là một loại tử vong chân chính, bởi vì hắn ở vào trong Hồng Mông Tử Khí, Hồng Mông Tử Khí chính là vạn vật mẫu nguyên, tương đương với một nguyên thai cự đại. . . Trên mặt hắn lộ ra một tia sợ hãi, trầm giọng nói: - Ta biết rồi! Vị Trấn Thiên Thần Đế này, là đang đợi có người phục sinh hắn! Hắn nói tới đây, Giang Nam cũng hiểu được, Trấn Thiên Thần Đế ở trước khi chết bước vào trong Hồng Mông Tử Khí, mượn Hồng Mông Tử Khí tới bảo tồn thi thể của mình, ở trong Hồng Mông Tử Khí, thời gian bất động, không gian tĩnh lặng, nhục thể cùng thần hồn của hắn, thủy chung giữ vững một khắc trước khi chết kia! Lúc này, nếu có người có thể lấy năng lượng khổng lồ, kích thích trái tim của hắn, để cho khí huyết đã suy kiệt của hắn tiếp tục vận hành, tôn Đại Đế này, hơn phân nửa sẽ từ trong tử vong tỉnh lại, cách hơn năm ngàn vạn năm, tái hiện nhân thế! - Không hổ là một đời Thần Đế cấp nhân vật, rất giỏi! Giang Nam không khỏi than thở, bất quá ấn pháp có thể làm cho Trấn Thiên Thần Đế hồi phục, chỉ sợ chỉ có một loại Nguyên Thai Ấn này, chỉ có Nguyên Thai Ấn mới có thể cùng trái tim của hắn cộng minh, để cho thân thể đã tử vong của hắn lần nữa toả sáng sinh cơ. Mà hiện tại Giang Nam liền nắm giữ loại ấn pháp này! Sinh tử một nhân vật Thần Đế cấp, liền nắm giữ ở trong tay của hắn! - Để cho Đại Đế này ngủ say đi. Đại Thánh Vương thấp giọng nói: - Ai biết hắn thiện hay ác? Giang Nam gật đầu, trên thực tế hắn cũng không đủ pháp lực thúc dục Nguyên Thai Ấn khiến cho Trấn Thiên Thần Đế sống lại, muốn để cho trái tim một Thần Đế cấp nhân vật hồi phục, không có Thần Chủ Thần Tôn cấp chiến lực, há có thể làm được? - Thánh Vương, ngươi muốn học Nguyên Thai Ấn không? Đại Thánh Vương nghe nói như thế, không khỏi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Nam, có chút không biết làm sao, Giang Nam cười nói: - Ta dạy cho ngươi. Nếu không có Đại Thánh Vương, cho dù Giang Nam có thể thôi diễn ra Nguyên Thai Ấn cũng phải tốn hao thời gian thật dài, cho nên hắn cũng sẽ không keo kiệt môn ấn pháp này, đem Nguyên Thai Ấn truyền thụ cho Đại Thánh Vương, hoàn lại Đại Thánh Vương chỉ điểm, cũng là thủ đoạn gần hơn quan hệ giữa hai người. Đại Thánh Vương cũng không có từ chối, sau khi từ trong tay Giang Nam học được đạo Nguyên Thai Ấn này, suy nghĩ một chút, cẩn thận từng li từng tí lấy ra một ít bình Hồng Mông Tử Khí nói: - Sư huynh, ta người này luôn không quen bị người ân huệ, nếu như ngươi có ân với ta, ta nhất định phải báo đáp, nếu không trong lòng liền không thoải mái. Một lọ Hồng Mông Tử Khí này tuy nói ít một chút, giá trị xa không bằng Nguyên Thai Ấn, nhưng là ta sáu bảy năm cực khổ sưu tập đến, nguyên vốn định giữ lại luyện bảo, chẳng qua là thu số lượng không đủ để luyện chế pháp bảo. Sư huynh, ngươi hiện tại không cách nào thu Hồng Mông Tử Khí, nếu không chê, xin hãy nhận lấy vật này. Giang Nam thấy hắn hào sảng hào phóng, lúc này nhận lấy bình Hồng Mông Tử Khí này, vào tay chợt trầm xuống, trong lòng không khỏi cả kinh. Mặc dù Hồng Mông Tử Khí chỉ có một lọ nho nhỏ, nhưng sức nặng thật là kinh người, hắn phải sử xuất toàn lực mới có thể lấy lên được! Hôm nay lực lượng thân thể Giang Nam cực kỳ kinh người, tuy nói không đạt tới trình độ trích tinh cầm nguyệt, bất quá giơ lên mười mấy thần minh chi bảo còn không nói chơi.