[Dịch]Đế Tôn- Sưu tầm
Chương 792 : Cưỡng đoạt Thần Mộc Lệnh. (2)
Ngày đăng: 02:24 16/09/19
Thình thịch!
Thanh quang cắt ở trên Thần Mộc Lệnh, đem Đàm Trí Thánh Tăng từ trong Phật quang chấn ra!
Ngay sau đó, Giang Nam một kiếm quét tới, lần nữa nặng nề đánh ở trên Thần Mộc Lệnh, kiếm quang nặng nề đâm vào trong Thần Mộc Lệnh, ý muốn một kiếm lau đi lạc ấn trong Thần Mộc Lệnh!
Đàm Trí Thánh Tăng mở ra Thiên Nhãn, con mắt bắn thần quang, ngăn trở một kiếm này, không ngờ kiếm quang đột nhiên xoay chuyển, đâm vào Thiên Nhãn trong mi tâm của hắn.
Đãng Ma Kiếm cùng Chân Phật Xá Lợi hóa thành Thiên Nhãn kịch liệt va chạm, Đàm Trí Thánh Tăng kêu thảm một tiếng, mi tâm máu chảy như rót.
Mặc dù Chân Phật Xá Lợi cũng không tổn hại, nhưng bản thân Đàm Trí Thánh Tăng lại không cách nào chống nổi Đãng Ma Kiếm, một kiếm này của Giang Nam đâm vào Thiên Nhãn của hắn, kiếm khí vô cùng bén nhọn, cơ hồ đem mi tâm của hắn cắn nát.
Trong mi tâm của Đàm Trí Thánh Tăng không ngừng chấn động, từng đạo kiếm quang xâm lấn, ở trong mi tâm hắn phiên giang đảo hải, nát bấy hết thảy, nếu không trấn áp, chỉ sợ hắn ở trong khoảnh khắc sẽ bị kiếm quang đem đại não cắn nát!
Ở một sát na hắn vận dụng Chân Phật Xá Lợi trấn áp luyện hóa kiếm quang Trấn Ma Kiếm, Giang Nam khống chế thần kiếm lần nữa xoay chuyển, hung hăng đâm vào Thần Mộc Lệnh, kiếm quang xuyên thủng, đâm vào đệ nhất trọng thần cấm trong Thần Mộc Lệnh.
Thần Mộc Lệnh đệ nhất trọng thần cấm đã bị Đàm Trí Thánh Tăng luyện hóa, nhưng mà Đãng Ma Kiếm của Giang Nam là sắc bén bực nào, kiếm quang quét ngang, trong khoảnh khắc liền đem thần thụ, Mộc Linh Cự Nhân tính cả lạc ấn của Đàm Trí Thánh Tăng, hết thảy cắn nát thành tro, càn quét sạch sẻ!
Đàm Trí Thánh Tăng muộn hanh nhất thanh, lập tức mất đi cảm ứng đối với Thần Mộc Lệnh, không kịp lần nữa tranh đoạt khối Thần Mộc Lệnh này, lúc này thân hóa Phật quang bỏ chạy.
Thi Hiên Vi lập tức tung người dựng lên, thân hóa thanh quang đuổi giết đi, thanh quang Phật quang ở giữa không trung dây dưa chốc lát, cô gái này đột nhiên muộn hanh nhất thanh, từ giữa không trung rớt xuống.
Mà Đàm Trí Thánh Tăng nhân cơ hội thoát khỏi dây dưa, hóa quang bay đi, trong khoảnh khắc bỏ chạy mấy ngàn dặm.
- Sao ngươi không đuổi theo?
Thi Hiên Vi hướng Giang Nam cả giận nói:
- Hòa thượng kia đã bị thương nặng, ta và ngươi liên thủ, định có thể đem chém giết hắn!
- Ta không bay lên được ...
Giang Nam có chút buồn bực nói, nếu như lấy tốc độ lúc trước của hắn, tốc độ Thắng Quang Phật thể của Đàm Trí Thánh Tăng mặc dù mau, nhưng cũng không cách nào chạy ra hắn đuổi giết.
Mà hiện tại, Giang Nam không cách nào phi hành, tốc độ liền so sánh với Đàm Trí Thánh Tăng thua kém không ít.
Thi Hiên Vi ngẩn ngơ, ha ha nói:
- Không bay lên được? Ngươi mạnh như vậy, làm sao có thể bay không lên?
Lúc này nàng mới nhớ tới, kể từ khi mình nhìn thấy Giang Nam tới nay, đúng là không có nhìn thấy hắn phi hành trên không trung qua, coi như là mới vừa rồi ác chiến, cũng thủy chung không có nhìn thấy hắn bay lên.
Bất quá, đường đường một vị đại cao thủ, lại không cách nào phi hành, thật sự có chút làm cho người ta khó có thể tin.
Giang Nam nhặt lên một khối Thần Mộc Lệnh khác, phản phục đánh giá, cuối cùng thu vào trong mi tâm của mình.
Thi Hiên Vi nhíu mày, đột nhiên mặt giản ra, cười nói:
- Giang giáo chủ, hiện tại trong tay ta có một mặt Thần Mộc Lệnh. Trong tay ngươi có hai mặt Thần Mộc Lệnh, nếu như không có ta, ngươi cũng không cách nào mở ra thánh quân động phủ. Không bằng ta và ngươi liên thủ, chia đều tài phú trong thánh quân động phủ!
- Ngươi chỉ có một mặt, ta có hai mặt, chia đều mà nói chỉ sợ không quá công bình?
Giang Nam lấy tay một trảo, Đãng Ma Kiếm rơi vào trong tay của hắn, hóa thành một viên kiếm hoàn, tự tiếu phi tiếu nói:
- Hiên Vi, ta dầu gì cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi, không bằng ngươi đem của ngươi tặng cho ta, ta được đến ba mặt Thần Mộc Lệnh là có thể mở ra thánh quân động phủ rồi.
- Nếu ta không cho thì sao?
Thi Hiên Vi tiểu tâm dực dực theo dõi kiếm hoàn trong tay hắn, thử dò xét nói.
Ông…
Kiếm quang trong tay Giang Nam tăng vọt, dài đến trăm dặm, huy hoàng như trụ, cười tủm tỉm nói:
- Chúng ta có thể hảo hảo thương lượng.
- May là ngươi không bay lên được...
Thi Hiên Vi khóe mắt vừa nhảy, khẽ cười một tiếng, thân thể hóa thành thanh quang phát lui, cười khanh khách nói:
- Giang giáo chủ, cùng thương lượng chính là bảo hổ lột da, Hiên Vi sợ mình bị ngươi ăn hết.
- Chớ, ta thật không ăn ngươi!
Giang Nam vội vàng giữ lại, cao giọng nói:
- Ta thật sự là muốn cùng ngươi thương lượng, nếu ngươi không muốn nhượng lại Thần Mộc Lệnh, chúng ta cũng có thể liên thủ!
- Liên thủ cũng chỉ có thể là dưới tình huống ngang hàng thực lực liên thủ. Nếu không nhược nhục cường thực, Hiên Vi cũng sợ cả người cả của đều không còn.
Thi Hiên Vi rời xa bay đi, cười nói:
- Giang giáo chủ, chúng ta ở thánh quân động phủ gặp lại sau. Thánh quân động phủ rơi vào tay người nào, liền xem thủ đoạn của ngươi và ta!
Giang Nam đưa mắt nhìn nàng biến mất không thấy gì nữa, thở dài:
- Cô gái này chạy trốn thật nhanh, ngay cả để cho ta cơ hội xuất kiếm cũng không có, nếu không ta một kiếm phách đi qua, phá vỡ lạc ấn của nàng ở trong Thần Mộc Lệnh, ba mặt Thần Mộc Lệnh liền hết thảy rơi vào tay ta... Nàng sẽ không cho là ta muốn giết nàng đoạt bảo chứ?
Hắn vươn người đứng dậy, một tung trăm dặm, hướng địa phương ước định cùng đám người Tam Khuyết đạo nhân chạy như điên, Âu Chấn Đông hướng đám người Tam Khuyết đạo nhân xuất thủ, hắn cũng cảm ứng được trận ác chiến kia, so với hắn cùng Vô Đạo công tử, Đàm Trí Thánh Tăng đánh một trận còn muốn kịch liệt, thậm chí tương đương với hai ba thần minh khai chiến tản mát ra ba động!
- Trong tay Tùy Tĩnh đạo hữu có Bát Bảo Liên Đài, chiến lực tương đương với một Phật sống, coi như là đối mặt thần minh, hẳn là cũng sẽ không bị thua!
Cũng không lâu lắm, Giang Nam liền vọt tới nơi kia, đi tới chỗ đám người Âu Tùy Tĩnh cùng Âu Chấn Đông giao chiến, chỉ thấy nơi đó núi sông đổ nát, chung quanh hỗn độn một mảnh, là thần minh cấp đại chiến lưu lại dấu vết!
Bất quá, nơi đó đã không có bóng dáng của đám người Âu Tùy Tĩnh, Âu Chấn Đông, Giang Nam tinh tế đánh giá, ngay sau đó hướng nơi xa chạy như điên.
- Đám người Tam Khuyết đạo nhân một bên đánh nhau, một bên rút lui, hẳn là không địch lại vị thần minh kia, xem ra chiến lực của vị thần minh kia nhất định rất kinh người, không phải thần minh bình thường!
Ngay từ lúc ở Cửu U Minh Giới, Giang Nam cùng đám người Tịch Ứng Tình đã từng chống lại Thần Ma, biết rõ Thần Ma cường đại cùng kinh khủng.
Lúc ấy, bọn họ đối phó chỉ là một Bất Tử Minh Vương già yếu sắp tử vong, tham dự trận chiến này chính là Thí Thần Cốc lục ma, chân thân của Tịch Ứng Tình cũng không xuất hiện, vận dụng chính là Tuyên Vô Tà hóa thân của mình.
Nhưng cho dù là trận chiến ấy, cũng đánh tới lục ma hết thảy không có lực tái chiến, thậm chí vận dụng Thần Thi cũng không cách nào chiến thắng, cuối cùng nhất là Giang Nam vận dụng Địa Từ Nguyên Phủ đem Bất Tử Minh Vương chém giết.