[Dịch]Đế Tôn- Sưu tầm

Chương 827 : Hàng ma vệ đạo. (1)

Ngày đăng: 02:24 16/09/19

Hắn vừa mới bay ra phạm vi thần thụ bao phủ, một đạo thần hà xoắn tới, quét trúng hắn, đánh cho đầy trời lông chim bay múa, rú thảm rung trời. Chân Pháp Phật Đà vừa muốn sải bước nhập thần thụ, chỉ thấy Ngọc phu nhân đánh tới trước mặt, lắc đầu cười nói: - Không có tác dụng đâu, Ngọc phu nhân ngươi ngăn không được ta! Bởi vì, chúng ta người đông thế mạnh! Lạp Thần Ông cùng Âu Chấn Đông theo sát phía sau, cùng Chân Pháp Phật Đà sóng vai mà đứng, lại vào lúc này, chỉ thấy Âu Chấn Vân cùng Ngọc phu nhân đứng chung một chỗ, ngăn trở đường đi của bọn hắn. Lạp Thần Ông tay áo bồng bềnh, đạo cốt tiên phong, cười nói: - Chấn Đông đạo hữu, chuyện nhà của các ngươi, chính các ngươi chấm dứt! - Ta đang muốn giết hắn, thực thi gia pháp! Âu Chấn Đông lạnh như băng nói. Đột nhiên, Mao Viễn Công phát ra một tiếng hét thảm, bị Giang Nam dùng Đãng Ma Kiếm cắt đến mình đầy thương tích, mà bọn người Âu Tùy Tĩnh, Tam Khuyết đạo nhân tế lên mười bốn kiện Thần Minh chi bảo ngay ngắn oanh ra, liên tiếp oanh ở trên người Mao Viễn Công, đem vị Huyết Thần này oanh đến thổ huyết liên tục, một thân lông gà cơ hồ bị cắt tinh quang! Sau một khắc, Mao Viễn Công vội vàng thoát ra thần thụ, cùng bọn người Chân Pháp Phật Đà sóng vai đứng chung một chỗ. Mà Thao Hộc Tôn Giả tuy bị thần hà quét trúng, nhưng không có chết, lập tức chữa trị thân thể tổn thương, lần nữa vỗ cánh bay tới. Thực lực Thần Ma cực kỳ cường đại, mấu chốt nhất chính là, bọn họ đều là Thần Ma thân thể chính thức, đạo tắc luyện nhập trong thân thể, cho dù bị đánh chỉ còn lại có một giọt huyết, một khối xương cốt, cũng có thể khôi phục thân thể, ngóc đầu trở lại! Muốn tiêu diệt Thần Ma, chỉ có thể triệt để phai mờ đạo tắc của bọn họ, hoặc là hủy diệt thần tính, luyện hóa thân thể, mới có thể đem bọn hắn chém giết! Chân Pháp Phật Đà lườm Hư Không bảo thuyền của Giang Nam, trong nội tâm đột nhiên đại định, cùng bọn người Mao Viễn Công chung một chỗ thúc dục Thánh Quân thi thần đánh tới lần nữa! - Giang giáo chủ, ngươi quả nhiên phô trương thanh thế! Diệt Thần ma quang pháo kia của ngươi không giả, nhưng mà những ma quang pháo khác lại hết thảy đều là giả dối, còn muốn dấu diếm được ngã phật? Hôm nay ta liền thay chư vị siêu độ a! Hô... Ngàn vạn cành cây của Thánh Quân thần thụ bay múa, Thần hà khắp cả người, cùng Thánh Quân Thi Thần kịch liệt va chạm lần nữa. Đám người Chân Pháp Phật Đà đang muốn thừa dịp dư ba lần giao thủ này chưa dứt, nhân cơ hội xông vào trong thần thụ đại khai sát giới, chỉ thấy Diệt Thần Ma Quang Pháo sáng lên lần nữa, trong lòng cả kinh, vội vàng tránh né, cười nói: - Giang giáo chủ, các ngươi có thể thúc dục Diệt Thần Ma Quang Pháo mấy lần? - Loạn Không Đại Trận! Đột nhiên quanh thân Giang Nam có vô số đạo văn trán phóng, hóa thành một tòa Loạn Không Đại Trận cự đại, cuồn cuộn nổi lên đám người Ngọc phu nhân, Âu Chấn Vân, Tam Khuyết Đạo Nhân, phá không bay đi! Thao Hộc Tôn Giả vỗ cánh lọt vào hư không, ở trong hư không xuyên qua, nhanh chóng hướng loạn không đến gần, cười lạnh nói: - Chỉ là một tòa thần trận, liền muốn chạy ra lòng bàn tay của chúng ta? Đám người Chân Pháp Phật Đà rối rít phi thân lên, dưới chân Âu Chấn Đông hiện ra một mặt trận đồ, Mao Viễn Công hóa thành ngũ sắc gà trống, quanh thân Lạp Thần Ông bị hắc vụ lượn lờ, rối rít xông vào trong hư không, hướng Giang Nam đuổi giết đi! - Tốc độ nhanh như vậy? Đợi bọn hắn đi tới trong hư không, trong lòng không khỏi cả kinh, chỉ thấy Giang Nam ở trong hư không xuyên qua, tốc độ cực nhanh, so với bọn hắn còn muốn thắng được rất nhiều, làm người ta mắt mũi trợn tròn! Trên thực tế, tốc độ của Giang Nam còn chưa phát huy đến cực hạn, nếu như hắn có thể phi hành, thi triển Thiên Dực Ma Thần đại thần thông, tốc độ so sánh với dùng Loạn Không Đại Trận truyền tống còn nhanh hơn! Hắn đã từng chạy trốn qua Chân Thần đuổi giết, mặc dù là mượn tinh môn chạy ra ức trăm triệu dặm, nhưng dù sao cũng là thần thông quảng đại của hắn. So sánh xuống dưới, tốc độ của Lạp Thần Ông, Mao Viễn Công liền muốn so với hắn xa xa thua kém, mặc dù tiến vào trong hư không, khoảng cách Giang Nam cũng càng ngày càng xa! Mặc dù Mao Viễn Công là một gà trống ngũ sắc tu luyện thành Thần, nhưng mà ở tốc độ lại không am hiểu, chỉ có thể cùng Lạp Thần Ông khách quan, so sánh với Loạn Không Đại Trận của Giang Nam thì kém sắc rất nhiều. - Thắng Quang Phật Thể! Chân Pháp Phật Đà thanh quát một tiếng, thi triển Thắng Quang Phật Thể, tốc độ nhất thời kích tăng, nhất cử vượt qua mọi người, hướng Giang Nam nhanh chóng đến gần! Mà vào lúc này, trận đồ dưới chân Âu Chấn Đông hào quang tỏa sáng, giống như trước cũng nhanh hơn bay đi, cùng hắn chạy song song. Nhưng tốc độ nhanh nhất còn là Thao Hộc Tôn Giả, đầu Yêu Thần này vốn chính là viễn cổ hung cầm Thao Hộc tốc độ cực nhanh tu luyện thành Thần, tốc độ buông ra, so sánh với Loạn Không Đại Trận của Giang Nam còn nhanh hơn, trong khoảnh khắc liền đuổi kịp Loạn Không Đại Trận, lệ tiếu liên tục, thăm dò móng nhọn liền hướng thần thụ trong đại trận chộp tới! - Thao Hộc Tôn Giả, ngăn trở bọn họ chốc lát! Chân Pháp Phật Đà thấy thế mừng rỡ, kêu lên. Lúc này Thao Hộc Tôn Giả mới đột nhiên tỉnh ngộ, vội vàng quay đầu nhìn về bốn phía, thầm thở dài hỏng bét: - Nãi nãi, chỉ có ta một người giết tới? Lần này lão tử chỉ sợ muốn ăn thiệt thòi... Bá... Vô số cành lá của Thần thụ vũ động, Thần hà đầy trời, từng đạo thần quang chà xuống, hai móng vuốt của Thao Hộc Tôn Giả từng khúc băng liệt, kêu thảm một tiếng, tiếp theo liền thấy nhiều thần minh chi bảo trên thần thụ phô thiên cái địa nện xuống. Thao Hộc Tôn Giả vỗ cánh muốn trốn, nhưng nơi nào còn kịp? Hắn đầu tiên là bị lẵng hoa cùng liên hoa chuy của Thiệu Thiên Nhai đập trúng, tiếp theo chính là Thánh Quang Phật Đà tế lên Liên Đài đặt ở trên lưng, Thánh Quang Phật Đà tay vung lục bảo, như mưa rơi xuống, Thi Hiên Vi Thanh Vũ Thần Phiến bay múa, Tam Khuyết Đạo Nhân tế lên tam bảo, Âu Chấn Vân, Ngọc phu nhân liên thủ đánh tới! Thình thịch... Yêu Thần này bị bọn họ sinh sôi đánh nổ tung, huyết nhục cùng vũ mao vẩy ra! Giữa không trung vô số huyết nhục cùng vũ mao nhanh chóng ngưng tụ, lần nữa tạo thành thân thể của Thao Hộc Tôn Giả, hộc máu liên tục, hơi thở khô bại, nếu không phải đám người Giang Nam nóng lòng chạy trối chết, không rảnh luyện hóa, thì nghênh đón hắn chính là hẳn phải chết không thể nghi ngờ. - Chân Pháp Phật Đà, mau mau đem Thánh Quân Thi Thần cho ta, không có Thánh Quân Thi Thần ta làm sao là đối thủ của bọn họ? Thao Hộc Tôn Giả hổn hển, không dám lại giết lên, cả giận nói Chân Pháp Phật Đà cùng Âu Chấn Vân dắt tay nhau mà đến, Thần Quang chợt lóe, đột nhiên Thánh Quân Thi Thần từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên lưng Thao Hộc Tôn Giả, thân thể Chân Pháp Phật Đà phiêu nhiên rơi vào trên gốc Thần thụ này, cười nói: - Thao Hộc Tôn Giả, tốc độ của ngươi nhanh nhất, vẫn là do ngươi tới làm tọa kỵ của ngã phật thôi, giúp ta một tay, đuổi theo những người kia, hàng ma vệ đạo!