Đế Vương Công Lược
Chương 68 : Bế quan [ Thư của Tây Nam Phủ]
Ngày đăng: 02:13 19/04/20
Cho đến giờ ăn cơm chiều Hoa Đường mới trở về.
” Vừa rồi Dao nhi vẫn còn hỏi ngươi.” Kim thẩm thẩm nói: ” Lúc này chắc đã tới hậu viện rồi, có lẽ đang ở trong phòng Vương gia.”
” Thân thể đại ca sao rồi?” Hoa Đường hỏi.
” Trên tinh thần thì nhìn qua rất tốt, nhưng Nam sư phụ lại nói là không thể kéo dài được, phải nhanh chóng tới băng thất bế quan.” Kim thẩm thẩm nói: ” Các sự vụ trong Tây Nam Phủ sau này sẽ phân cho vài vị đại nhân, sau khi Tiểu Dư trở về, có thể sẽ phải gánh vác vài chuyện. Dù sao lần này Vương gia bế quan những ba năm, Dao nhi lại còn quá nhỏ, tuy là hai năm nay biên cảnh an ổn nhưng chung quy vẫn cần phải có người trấn thủ Tây Nam Phủ này, nếu không Vương gia cũng không thể nào an tâm trị thương.”
” Tiểu Ngũ vốn là người của Tây Nam Phủ, những chuyện này cũng là bổn phận của hắn.” Hoa Đường nói:” Huống chi Truy Ảnh Cung có cung chủ và công tử rồi, tây nam cách Thục Trung cũng không xa, nếu thật sự có việc gì gấp, chúng ta ra roi thúc ngựa chạy trở về là được, thẩm thẩm không cần lo lắng.”
” Ủy khuất ngươi rồi.” Kim thẩm thẩm vỗ vỗ tay nàng, lại hỏi: ” Sáng sớm nay đi đâu vậy? Cả ngày cũng không thấy trở về?”
” Vốn là tính đi mua chút thảo dược, nhưng trên đường đi thì nhìn thấy Cẩm Nương.” Hoa Đường nói.
Cẩm Nương chính là nữ nhân mà trước kia Triệu Ngũ cứu ra từ nanh vuốt mãnh hổ, lần này trở lại Tây Nam Phủ thì cũng quyết định ở đây lâu dài luôn, Kim thẩm thẩm liền an bài nàng ở khu nhuộm vải làm việc kiếm sống. Xung quanh đều là tiếng cười nói chuyện trò của các thiếu nữ, trên mặt Cẩm Nương cũng dần dần xuất hiện nụ cười, quan hệ với mọi người cũng rất tốt.
” Có chuyện gì ư?” Kim thẩm thẩm hỏi.
” Nàng giống như đang trốn tránh một người.” Hoa Đường nói: ” Thậm chí ngay cả giỏ xách cũng nhét vào hàng quán bên đường, vội vã chạy vào ngõ nhỏ, qua chừng nửa canh giờ mới trở ra, sau đó vội vàng gấp gáp về Tây Nam Phủ.”
Kim thẩm thẩm nhíu mày: ” Trốn ai?”
Hoa Đường nói: ” Một hòa thượng béo, chắc không phải là người địa phương. Vừa rồi ta cũng tiện đường nên hỏi thăm người dân trên phố một chút, mọi người đều nói hắn là một kẻ lừa bịp trên giang hồ, mấy ngày trước mới vào thành, dựa vào mồm mép và thuốc giả kiếm cơm ăn.”
” Nhìn Cẩm Nương một thân một mình lưu lạc bên ngoài như vậy, cũng biết là một người nặng lòng với chuyện cũ.” Kim thẩm thẩm nói: ” Có thể là kẻ thù của nàng ấy lúc trước, có cần phải tìm nàng hỏi một chút không?”
Hoa Đường nói: ” Nếu đó thật sự là chuyện cũ thương tâm, chúng ta nhắc tới rồi lại sẽ xát thêm muối vào vết thương mất, ta chỉ cảm thấy lo lắng cho nàng ấy thôi.”
” Vậy thôi trước tiên đừng hỏi nữa.” Kim thẩm thẩm nói: ” Dù chỉ là vì nhi tử còn nhỏ tuổi của mình, nếu sau này thật sự gặp phải phiền phức, chắc chắn Cẩm Nương cũng sẽ chủ động xin giúp đỡ thôi, nếu bây giờ nàng không muốn nói thì ta và ngươi cứ xem như không biết gì là được.”
” Ta tới xem Vương gia và Dao nhi.” Hoa Đường nói.
Kim thẩm thẩm gật đầu, xoay người tới trù phòng sắc thuốc..
Bên trong phòng ngủ, Đoạn Dao nói: ” Bồ Đề tâm kinh rốt cuộc là thứ võ công gì thế?”
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Là loại võ công sư phụ tự nghĩ ra.”
Đoạn Dao: ” Nói cũng như chưa nói.”
Đoạn Bạch Nguyệt đưa tay vỗ vỗ đầu hắn: ” Ta chỉ luyện có ba chiêu, làm sao có thể biết rõ ràng được. Muốn biết như vậy thì sao không tự mình tới hỏi sư phụ?”
Đoạn Dao nói: ” Hỏi rồi, sư phụ không chịu nói.”
Tứ Hỉ công công mặt mày khó xử nói: ” Nhưng cây kia hiện giờ vẫn còn ở lãnh cung a.” Lần trước đào ra mang tới đó rồi vẫn chưa được đưa trở lại, mình cũng tới xem một lần, sinh trưởng rất tốt, một mình nó nở hoa đầy sân.
Sở Uyên: ” ….”
Tứ Hỉ công công vội vàng nói sang chuyện khác: ” Từ đại nhân có việc muốn tấu trình Hoàng thượng, hôm nay trời giá rét nên lão nô đã mời đại nhân tới thiên điện uống trà trước.”
” Tuyên.” Sở Uyên xoay người về phòng. ” Đi thông truyền xuống dưới, nói trẫm cả ngày hôm nay đều ở Ngự thư phòng, có việc cứ tới tấu, không có việc cũng phải tới nghe náo nhiệt.”
Tứ Hỉ công công hỏi: ” Vậy điểm tâm sáng&Sở Uyên nói: ” Không ăn.”
Tứ Hỉ công công lại nói: ” Vậy lão nô sẽ bảo Ngự thiện phòng chuẩn bị ngọ thiện cho Hoàng thượng sớm một chút.”
Sở Uyên đùng đùng nổi giận: ” Cũng không ăn!”
Tứ Hỉ công công cười hiền hòa dỗ dành: ” Vậy thôi buổi tối nên—-“
Sở Uyên vỗ bàn: ” Tuyên Từ Nhiên!”
Tứ Hỉ công công: “…”
” Công công a~” Từ đại nhân vừa đi vừa hỏi: ” Hôm nay tâm tình Hoàng thượng thế nào? Ta muốn tấu một chuyện hơi chút phiền phức khó giải quyết.”
” Nếu là khó giải quyết, nhưng không phải việc hôm nay không tấu không được thì hay là đại nhân đừng nói ra đi.” Tứ Hỉ công công nhỏ giọng nói: ” Ngày hôm nay e là ngày mà tâm tình của Hoàng thượng kém nhất từ đầu xuân tới giờ a.”
Từ đại nhân lảo đảo một cái.
Nửa canh giờ sau, các đại nhân còn lại cũng phụng chỉ tiến cung, có việc thì thương nghị, vô sự đứng nghe, bên trong Ngự thư phòng đầy ắp người, ồn ào ầm ĩ tới tận đêm khuya mới giải tán. Trở lại tẩm cung, Sở Uyên qua loa rửa mặt hai cái rồi không nói tiếng nào lên giường ngủ, thậm chí còn dùng chăn che kín đầu.
Tứ Hỉ công công dở khóc dở cười, lần trước thấy Hoàng thượng cáu kỉnh như vậy cũng đã hơn mười năm rồi, khi đó Hoàng thượng mới sáu tuổi — nghĩ kĩ mới thấy, lý do lại thật giống nhau, đều là bởi vì Tây Nam Vương.
Bông tuyết bay bay như màn mưa giữa không trung, trắng xóa một mảnh, rơi xuống vương đầy nhành mai. Tuy là ngày đông giá rét nhưng hoa mai nở dày chi chít, giữa tiết trời giá buốt lặng lẽ tỏa hương.
Sau đó, thư từ Tây Nam Phủ cứ đúng hạn chuyển tới, nhưng đều là nét bút của Đoạn Dao, nói ca ca đang bế quan luyện công, hết thảy mạnh khỏe.
Sở Uyên gấp thư lại ngay ngắn, cẩn thận bỏ toàn bộ vào ám cách.
Hết thảy mạnh khỏe, liền so với bất cứ chuyện gì cũng tốt hơn.
Cây dong: loài cây cùng họ với cây si.
Tàn nhẫn quạ, beta mấy chương này đúng là tàn nhẫn quạ TToTT