Đế Vương Sủng Ái

Chương 143 :

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Bọn họ đều vì Băng Sơn Huyết Liên mà đến, nhưng hiện giờ bóng dáng của Huyết Liên ở đâu còn chả thấy, ngược lại còn lọt vào vòng xoáy nguy hiểm. Mấy người này đều thuộc dạng thông minh và võ công cao cường, nếu không thì cũng không thể nào theo Trầm Sát thoát ra đây. Nhưng người thì đã chạy thoát, nếu bắt họ phải tiếp tục chờ đợi, thì thật làm khó họ quá.



Lỡ như, lỡ như còn có những mối nguy hiểm khác đang chờ đón bọn họ thì sao? Bọn họ đã bị cái lũ uống rượu say đòi mỹ nhân làm phiền đến nỗi mất ngủ, và nửa đêm sau lại xảy ra biến cố như vậy, bôn ba hoảng sợ đến bây giờ, họ sớm bị đói bị khát bị mệt, chả có tinh lực mà đối phó nữa đâu.



Du Hoảng gật đầu.



"Nếu họ biết chủ tử của chúng ta ở đâu, hắn sẽ nói gì?"



Nguyệt cười, nói: "Hắn sẽ nói, có thể, không ai ngăn cản bọn ngươi."



Câu nói này ý nghĩa gì? Muốn đi, cứ việc, tự mình đi đi, bây giờ ở trên thuyền đường đâu mà thoát? Vậy thì nhảy xuống nước đi! Mời đi không tiễn.



"Có biết Lâu Thất của bọn mình sẽ nói gì không? Nàng sẽ nói, tư thế nhảy xuống phải xinh đẹp nhé."



Du Hoảng trán nổi gân đen, cạn lời lui xuống.



Đánh, họ tuyệt đối không thắng nổi đối phương những ba người, chẳng lẽ phải nhảy xuống dưới nước thật sao? Đợi thôi, đợi.



Rầm rầm.



Đột nhiên trên bầu trời đánh sét, họ còn chưa kịp phản ứng, thì cơn mưa lớn đã đổ ập xuống rồi.



Khổng Tu nhìn lối thoát phía sau, nói: "Cơn mưa này thật quái dị, hơi sai sai!" Nói xong, trên mặt hắn trồi lên sắc thái dị thường, giọng điệu trở nên kích động: "Đây là, đây là vốn giữ mạng của Hiên Viên! Phá Thiên Quyết! Hắn từng nói với ta! Lâu Thất nhất định sẽ trở về, chắc chắn!"



Hắn kích động, nhưng mày bỗng cau lại, ngoài sự căng thẳng, còn trịnh trọng nói với Kim Lão: "Sư thúc, Hiên Viên từng nói với đệ tử, Phá Thiên Quyết cần sử dụng tu vi cả đời mới vận hành được, cho dù Lâu Thất có ra được thì cũng trở thành phế nhân, cái mạng của đệ tử là do nàng cứu, một lát xin sư thúc hộ pháp cho tụi con."



Nghe ý nói của ông, đợi một chút Lâu Thất thoát ra sẽ bị mất hết tu vi, ông muốn độ nội lực của mình cho nàng!



Nguyệt và Kim Lão kinh hoảng.



Tâm trạng của Nguyệt phức tạp cực kì, hắn còn chưa phản ứng kịp sau khi Khổng Tu buông ra lời nói kích động, thì nghe tiếp ông buông ra câu này.
Sắc mặt của Nguyệt tái lạnh đi, "Nội thương không nhẹ mà ngươi còn..."



Nhưng Khổng Tu hiểu ý của Kim Lão, cũng thở phào theo: "Chỉ bị nội thương, nói rõ tu vi của nàng không bị phế, không nguy hiểm đến tính mạng!"



Nói xong ông cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng, chỉ bị nội thương, điều này tuyệt đối khiến người khác cảm thấy kinh hãi, theo sự hiểu biết của ông, chưa có người nào phá giải được Sinh Linh Tiếu, còn nữa, sử dụng Phá Thiên Quyết chỉ bị nội thương!



"Chủ tử, người còn khỏe chứ?" Nguyệt càng lo lắng cho Trầm Sát.



"Bổn Đế Quân không sao." Ánh mắt trầm ngâm của Trầm Sát nhìn sang Kim Lão: "Băng Sơn Huyết Liên ở đâu?"



"Lão phu dắt các ngươi tới đó." Kim Lão nói.



Vốn dĩ định dắt bọn họ đi, lần này Lâu Thất nói bản thân phải sử dụng tới Băng Sơn Huyết Liên, trong lòng của Kim Lão cũng đang gấp gáp.



Thuyền cập bến, họ phát hiện chả có chiếc thuyền nào trở về đây. Có nghĩa là, những người đi Vân Phong Sơn Trang, toàn bộ đều lưu lại ở nơi đó, vĩnh viễn ở lại nơi đó rồi. Điều này khiến trái tim của đám người Du Hoảng ớn lạnh tột cùng.



Khi Trầm Sát bọn họ vừa xuống thuyền thì họ đã rời khỏi, những người khác đều như con chim hoảng loạn bay tứ tung, Du Hoảng nhìn theo hình bóng của Trầm Sát, cắn chặt răng, dốc sức đuổi theo phía trước.



"Đế Quân, Đế Quân, xin cho phép tại hạ theo đuổi Đế Quân!"



Võ Công của Du Hoảng, cũng có chút danh tiếng ở chốn giang hồ, vốn dĩ hắn đã quen một thân một mình, không bị gò bó, nhưng lần này lại thay đổi chủ ý, hắn quyết tâm đi theo Trầm Sát, điều này có thể nói là, theo Trầm Sát và Lâu Thất. Lần chạy mạng này ở Vân Phong Sơn Trang, trong lòng hắn có một dự cảm, thiên hạ, hoặc sẽ đại loạn. Trong thời buổi loạn lạc, một thân một mình thì thật là nhỏ bé quá đi, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào. Vậy thì tìm một nơi chống lưng bề thế.



Trầm Sát và Lâu Thất đã tỏ ra ý chí kiên cường trong lần nguy hiểm này, và công phu cao thâm khó đoán, khiến Du Hoảng thán phục, muốn hắn đi theo, đương nhiên đối tượng đó phải có gì đó khiến hắn bái phục.



"Du Hoảng." Trầm Sát thấp giọng nói: "Đi tìm vài con ngựa và một xe ngựa đến đây."



Một lát sau, Du Hoảng mới phản ứng lại, đây chẳng phải là ý nghĩa chấp nhận hắn không? Hắn liền vui mừng đáp: "Vâng!"



Chỉ là, khi Du Hoảng trở về là bị người truy sát ở trên đường, hắn chỉ cảm thấy có nỗi khổ không biết giãi bày cùng ai, lúc bắt đầu thì phát hiện ra vài con hãn huyết bảo mã khiến hắn vui mừng tột cùng, nhưng hai con ngựa đầu đàn lại hung dữ vô đối, khiến hắn mất một khoảng thời gian vẫn chưa thuần phục được, đang không cam tâm, có vài tên thị vệ đến, nói ngựa đó là của chủ tử bọn chúng, dám trộm ngựa của chủ tử bộ chán sống rồi hay sao, không nói lời nào liền truy sát hắn.