Đế Vương Sủng Ái

Chương 371 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Điều đáng sợ của Truy Tức Tiễn đó chính là cho dù đối phương có cử động hay không đều chẳng tránh được.



Tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tất cả những người đang ẩn mình, những người trong đám Lâu Thất đều tập trung nhìn về phía Lâu Thất.



"Ha ha... sao có thể?"



Tiếng cười vụt tắt, đột nhiên hắn kinh hãi.



3 mũi tên khi chưa chạm vào Lâu Thất đã bị chặt đứt làm đôi. 6 đoạn tên gãy rơi lả tả xuống đất. Nhìn kỹ hơn, một bóng người đàn ông đứng chặn trước mặt Lâu Thất, trong tay cầm một thanh chủy thủ.



"Đó là... Phá Sát"



Phá Sát ra tay chặt đứt 3 mũi tên kia thì cũng không có gì là điều lạ. Chỉ có điều võ công của người kia còn cao cường hơn chúng rất nhiều. Khi nãy người này ẩn mình ở đâu, mà chúng không hề phát hiện ra!



"Đế Phi không sao chứ?"Thiên Ảnh không ngoảnh đầu hỏi.



Lâu Thất nói "Không sao, ngươi cũng phải cẩn thận, không thể coi thường Truy Tức Tiễn đâu" Cô không thể ngờ ở đây lại có loại tiễn pháp lợi hại như thế.



Những người này là thế lực trên hoang nguyên của Phá Vực, hay là được thuê tới đây để giết cô ta?



Thiên Ảnh gật đầu: "đệ yên tâm." Thế nhưng Thiên Ảnh cảm rất rất may mắn vì Đế Quân đã đưa Phá Sát cho hắn, bảo hắn đi làm ám vệ. Hắn sử dụng chủy thủ còn tốt hơn dùng kiếm.



Lâu Thất vung tay, ra lệnh cho tất cả mọi người tập trung lại. Việc yêu cầu họ luyện tập là không sai thế nhưng bây giờ đối phương có tiễn thủ siêu cường, không thể tùy tiện lao vào chỗ chết.



Tất cả mọi người nhanh chóng tập trung về cạnh cô ta. Trần Thập và Lâu Tín cũng thở phào.



"Tiễn pháp cao cường cũng có tác dụng gì? Các hạ chẳng qua cũng chỉ là con rùa rụt đầu, nếu có bản lĩnh thì hãy lộ diện" Lâu Thất lên tiếng



"U U!"



Cô suýt không đứng vững, nhìn sang thấy U U đang cuộn tròn hai chân trước, ôm trên mặt đất như đang giữ chắc một thứ gì đó.
Lâu Thất lập tức hét lên: "Tên xấu xa trong rừng kia, ta tới đây.



Vừa nói bóng người cô vừa vút đi trong khu rừng. Cô nhận thấy hàng chục người đang mai phục, có người giật mình lùi lại phía sau mấy bước. Cô cười lớn rồi bay đi, dọa đám người kia một trận.



Những người kia nghĩ rằng Lâu Thất lao tới chỗ chúng, chẳng ngờ là lao về chỗ con Tử Vân Hồ, khiến Tiểu Châu và Sâm Tử giật mình. Họ không nghĩ rằng Lâu Thất lại khó đối phó như thế, kế hoạch đã bày ra thế nhưng cô ta lại đi đường vòng. Trong rừng đã bố trí biết bao bẫy, thế nhưng cô ta lại phát hiện rồi không đi vào rừng nữa.



Lúc này lại còn dọa họ một trận



"Hãy xông ra, đối phó với đám này không cần phải dùng tới cơ quan, cạm bẫy gì cả"



"Giết, giết chúng cho ta, bắt sống Lâu Thất."



"Bắt sống Lâu Thất"



Đám người hò hét xông lên. Chúng không quan tâm tới việc mai phục nữa. Hàng chục người cầm đao, sát khi đằng đằng lao về phía Lâu Thất.



Thiên Ảnh và Trần Thập, Lâu Tín ba người đứng lên chặn phía trước.



"Ai dám động vào Đế Phi, giết không tha" Giọng của Thiên Ảnh trầm trầm. Bao năm đi cùng Trầm Sát, nên hắn có phong thái khá giống.



"Lại còn dám bắt sống cô nương của họ nữa. Đừng có làm mơ" Lâu Tín hừ một tiếng.



Trần Thập cầm kiếm lên, "Tất cả nghe lệnh, cần phải bảo vệ chính mình trước, giết! Đây cũng là một cách thao luyện!



Ba mươi lăm người vốn đều là binh sỹ, đối diện tình huống này ban đầu có chút hoảng sợ, thế nhưng rất nhanh sau đó điềm tĩnh lại. Những kẻ đi cùng Lâu Thất đến đây đều không phải người yếu đuối. Tất cả đều giương vũ khí lên, khí thế ầm ầm.



Trận chiến sắp bắt đầu. Lâu Thất ngồi xuống bên cạnh U U, đưa tay ra ấn vào đầu nói, "Tên ngốc này, là cái gì mà người giữ khư khư như vậy?"



U U lúc này mới buông ra thứ mà nó giữ trong bàn chân mình từ khi nãy, rồi lùi lại mấy bước.