Đế Vương Sủng Ái

Chương 375 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Vách hang cao bị Phá Sát bổ nứt một đoạn dài, Thiên Ảnh và Lâu Thất đã đáp xuống mặt đất. Khoảng đất này vốn có một tầng đất cao hơn, nhưng do đại xà đánh vào hang, nên mảnh đất đó đã bị xới tơi, chưa kể trong lúc đào hang bọn họ cũng đã đánh vỡ đất, vì thế mà khoảng đất này mới bị trũng xuống.



"Đế Phi, kiến." Thiên Ảnh lấy Dạ Minh Châu ra, trong động lập tức sáng bừng. Bọn họ thấy trên vách đất có một đại quân kiến, chúng vừa mới bò lên trên mặt đất.



Nhưng lại không thấy bóng dáng U U đâu.



"Đi theo những con kiến đó."



Những con kiến này chắc chắn là đang di về phía vật kia, chỉ cần đi theo chúng là có thể tìm ra vật đó, cũng có thể tìm thấy U U.



Cả hai đi theo đoàn kiến tiến lên phía trước, Dạ Minh Châu toả ánh sáng dịu nhẹ mà sáng tỏ, ánh sáng đó chứng minh cho sự quý giá vô ngần của viên Dạ Minh Châu này.



"Còn mang theo viên Dạ Minh Châu tốt thế này, Thiên Ảnh quả nhiên có khả năng dự đoán rất tốt." Lâu Thất không kìm được lên tiếng khen một câu.



Thiên Ảnh thấp giọng nói: "Đây là ý của Đế Quân, Đế Quân cũng nói với thuộc hạ một câu. Rằng nếu gặp phải biến cố đe dọa đến tính mạng, mong thuộc hạ sẽ xả thân mình che chở cho Đế phi, nếu thuộc hạ vì bảo vệ Đế phi mà bỏ mạng, Đế Quân sau khi xây dựng đất nước xong sẽ truy phong thuộc hạ thành Vương gia khác họ.



Phụt.



Tý nữa thì Lâu Thất phụt ra ngoài.



Này, Đế Quân, người thật chẳng biết xấu hổ gì cả, quang minh chính đại tức là yêu cầu người khác hy sinh vì nàng như thế này ư.



Nếu để cho nàng chọn, nàng nhất định sẽ không chọn cách đó, bởi chết rồi thì dù có được phong lên làm gì đi chăng nữa thì bản thân cũng đâu biết, đâu hưởng thụ được, được sống vẫn tốt hơn cả, chứ cái danh hiệu đó, nàng chẳng ham.



"Ngươi đừng có nghe theo chàng ấy, tự lo cho bản thân mình đi."



Bởi nàng không sinh ra và lớn lên tại đây, không nhận được sự dạy dỗ của nơi này, cho nên nàng không thật sự hiểu được tấm lòng và sự phục tùng đối với chủ tử của một người thị vệ, được phong làm Vương gia khác họ, trong mấy đời nhà hắn, đó chính là niềm vinh lớn nhất, bởi thế khi thật sự đứng giữa sự sống và cái chết, hắn hoàn toàn có thể vì điều đó mà liều mình cứu lấy Lâu Thất.




Thế nhưng có ai ngờ được rằng, đúng lúc này, phía bên đột nhiên xuất hiện một thân ảnh màu xanh nhạt, sau hắn còn có hai thân ảnh xanh thẫm khác, kẻ mặc y phục xanh lơ kia giơ tay ra vồ lấy, Tử Vân Hồ bị hắn một tay bắt trọn.



Lâu Thất khi đó vô cùng kinh ngạc, người đột nhiên khựng lại, cùng Thiên Ảnh đáp xuống mấy cái cây nhỏ kia, những cái cây đó mặc dù chỉ cao tầm một mét, nhưng khi đạp chân lên chúng, lại cảm thấy như đang đạp lên cọc gỗ vậy.



Trong lúc đáp xuống, Lâu Thất cũng đánh về phía kẻ kia một chưởng.



Thân ảnh xanh nhạt kia bị trưởng phong của nàng chặn lại, cũng chỉ có thể nhẹ nhàng đáp xuống, cũng đứng trên ngọn của hai cái cây.



Thanh kiếm trong tay của hai người đuổi sau lưng hắn bổ mấy nhát về phía mấy con phi xà, cả hai sau đó cũng đáp xuống đứng bên cạnh hắn.



Lúc này Lâu Thất mới nhìn thấy người nọ.



Đó là một nam nhân luận về khí chất hay dung mạo đều không thua kém Trầm Sát, có lẽ cũng không thể so sánh như vậy được, bởi vì nam nhân này và Trầm Sát là hai loại khác nhau, nàng không thấy bất kỳ nét dữ tợn hay sát ý nào trên người nam nhân này cả, dù hắn không cười, nhưng nét mặt lại rất an tĩnh, đôi mắt ưu nhã tựa như hồ nước mùa thu có khói sương giăng phủ, dường như có thể khiến cho người ta nhìn vào liền cảm thấy an tĩnh, sống mũi cao không mang nửa phần nghiêm nghị, môi mỏng, nhân trung sâu, cằm nhẵn nhụi.



Khoác lên mình chiếc áo choàng màu xanh nhạt, đẹp đến mức khiến con người ta cảm thấy trên thế gian này không kẻ nào có thể khoác áo màu xanh đẹp hơn hắn được.



Đúng là công tử của lục địa khác.



Tuy hắn đang giữ U U trong tay, nhưng U U lại chẳng hề giãy dụa, ngược lại còn dụi dụi đầu vào tay hắn.



Ánh mắt hắn chuyển động, nhìn về phía Lâu Thất.



"Cô nương, con Lưu Quang Tử Vân Hồ này, có vẻ như là của cô nương."



Thanh âm như gió nhẹ lướt qua, khiến cho vầng trăng trên đồi say mê. Nam nhân này, ngay cả giọng nói cũng không thể xoi mói.