Đế Vương Sủng Ái

Chương 383 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Lời nói này nói ra khiến Trầm Sát nghe vào có chút không vui, hắn lạnh lùng liếc Ưng một cái: "Ngươi nhớ kỹ, Thất Thất không phải là người lai lịch không rõ ràng, đừng có tùy tiện lấy con chó, con mèo ra đánh đồng với nữ nhân của bản Đế Quân."



Ưng thấy hắn mặt lạnh như thế, ngượng ngùng cúi đầu. Trầm Sát cũng không nói chuyện về Lâu Huyễn Thiên cho bọn hắn biết. Tuy Lâu Thất khẳng định chắc chắn người có huyết mạch với nàng không thể nghi ngờ chính là đại ca nàng, nhưng tình hình Lâu gia bây giờ lại không rõ ràng, hắn không hi vọng Lâu Thất tự mình đi dán vào người ta. Nếu muốn nhận nàng, vậy thì phải do chính Lâu gia tự mình thừa nhận thân phận của nàng, có thái độ thể hiện ý muốn đón nàng trở về, nếu không, sẽ ủy khuất Lâu Thất.



Cứ cho là không có Lâu gia, thì Lâu Thất vẫn là Đế Phi của hắn, không phải một người lai lịch không rõ ràng. Phá Vực có thể làm nhà chồng của nàng, cũng có thể làm nhà mẹ đẻ của nàng.



"Chuẩn bị ngựa." Trầm Sát hô một tiếng, bước nhanh ra hướng ngoài cửa.



Sao có thể rời đi như thế? Nguyệt và Ưng đều sửng sốt. Có dịch thừa truyền tin về, người của Thần Kiếm sơn trang rất nhanh sẽ đến thành Phá Vực. Thần Kiếm sơn trang này, Đế Quân cũng đã tiếp xúc rất lâu, cũng an bài rất lâu rồi, đó là nơi quan trọng để luyện binh của bọn họ, cũng là chuyện chính sự vô cùng trọng yếu.



"Chủ tử, Đế phi chắc chắn sẽ bình yên vô sự. Người của Thần Kiếm sơn trang đã đến rồi, chủ tử, lão trang chủ của Thần Kiếm sơn trang đồng ý hiệp đàm lần này cũng không dễ, nếu bọn họ đến mà không gặp được ngài, e là chuyện này sẽ xảy ra biến cố, chủ tử..." Nguyệt vội vã đi theo muốn khuyên can Trầm Sát. Bản lĩnh của Lâu Thất bọn hắn cũng biết rõ, sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may được. Lời này với người khác thì không tốt, nhưng đến cả ba mươi mấy người kia đều chết hết, Lâu Thất có thể sẽ gặp dữ hóa lành.



Bây giờ, đối với bản lĩnh của Lâu Thất, bọn hắn cũng đã khẳng định chắc chắn đến độ rất cao rồi.



Đế Quân quan tâm quá sẽ bị loạn.



Thế nhưng, bọn hắn đều chưa từng có nữ nhân, lại không biết quan tâm đến một người, nên bọn hắn cũng không biết, cho dù bản lĩnh của đối phương có cao đến đâu, khi nghe thấy đối phương xảy ra chuyện mà lại không có chút lo lắng nào, chỉ có tin tưởng đối phương không xảy ra chuyện gì, tình cảm không có thay đổi, vậy thì còn gọi gì là mùi vị của tình yêu? Còn có...



Mùi vị của sự ghen tuông nữa.



Trầm Sát làm như không nghe thấy, bước nhanh như bay ra ngoài điện.



Có người vội vã đi đến, hành lễ với Trầm Sát: "Đế Quân, phía Thất thành xảy ra động đất."



"Cái gì?"



"Động đất?"




"Vậy người muốn đuổi theo không?"



"Đi, không đi thì sao có thể vào lúc hắn sắp chết xuất hiện trước mặt hắn, để hắn nhớ rõ khuôn mặt của ta chứ?" Tuyết cười cười, nhìn Tây Trường Ly, đột nhiên nàng ta dụi dàng dựa vào lòng hắn, vuốt ve lồng ngực hắn, nói: "Lý Vương tử đã hứa với ta, một khi chuyện này xong xuôi sẽ đem ta về Vương thất Tây Cương, ngài không được đổi ý đâu đó."



Tây Trường Ly cười: "Sao có thể nuốt lời chứ? Tuyết Vệ đại nhân giúp ta nhiều như thế, càng vất vả công lao càng lớn, ta nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, đem ngươi về cung, cho ngươi vị trí Vương Phi."



Nữ nhân đã từng bên cạnh Trầm Sát, lại thành nữ nhân của hắn, nghĩ thôi cũng khiến hắn nhiệt huyết dâng trào. Hơn nữa, nữ nhân này lại xinh đẹp như thế, trên đường về Tây Cương, dùng nàng ta để giải quyết dục vọng cũng không tồi.



Tây Trường Ly nghĩ như thế, tay lập tức vuốt ve mặt Tuyết, lại mò vào trong cổ áo nàng ta, bắt đầu xoa nắn.



"Đừng a, Ly Vương tử, còn có người đang nhìn kìa." Tuyết ở trong lòng hắn uấn éo mấy cái, lại không chú ý đến mấy tên thủ hạ của Tây Trường Ly đều bắt đầu thở dốc.



Nữ nhân này, miễn cường cũng có thể xem là nữ nhân đã từng thuộc về Trầm Sát, nhưng nàng ta có thể không biết, với xuất thân là nữ nhân của đối thủ như thế, đến cuối cùng, Vương tử của bọn hắn chơi chán rồi, thì sẽ thưởng cho bọn hắn cùng nhau chơi đùa thôi.



"Đi thôi, Tuyết vệ cưỡi chung ngựa với ta đi." Tây Trường Ly nâng eo Tuyết, đỡ nàng ta lên ngựa.



"Sau này sẽ không có Tuyết vệ nữa, Ly Vương tử hãy gọi ta là Tuyết Nhi đi."



"Được, Tuyết Nhi."



Sắc trời tối mờ, yêu ma quỷ quái cũng đều xuất hiện.



Chuyến đi này, tất nhiên Trầm Sát cũng không biết sẽ gặp phải bao nhiêu gió tanh mưa máu như thế.



Còn Lâu Thất cũng không biết chuyện gì, thì lúc này, nàng lại phát hiện các nàng đã đi vào một nơi đang phát ra những âm thanh quỷ dị.