Đế Vương Sủng Ái

Chương 395 :

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Người tới từ đại lục Long Ngâm, không thể không nói đúng là đã khiến nàng kiêng dè ba phần.



Trầm Sát không biết giữa họ xảy ra chuyện gì, nhưng cho dù là chuyện gì đi nữa, dám có ý đồ với Lâu Thất, chỉ có một kết cục đó là chết.



Hắn kéo tay Lâu Thất ra: "Ngoan ngoãn đứng ở đây!"



"Trầm Sát..."



Lâu Thất căn bản không thể kéo được hắn, hắn nhảy lên, đã nhảy từ trên lưng ngựa xuống đất, đứng trước mặt Hách Liên Quyết.



Hắn nhìn Hách Liên Quyết, lạnh lùng nói: "Chiến, hay là chết?"



Lam Y và Thanh Y đề sững người, họ thực sự chưa gặp ái dám nói những lời như vậy với vương gia của mình, hơn nữa khí thế lại còn mạnh tới vậy! Đùa sao? Đây là người của đại lục Tứ Phương?



Trước đây bọn họ đều không coi người của đại lục Tứ Phương ra gì, nhưng bây giờ họ gặp được một người thực sự khiến họ cảm thấy kinh ngạc.



Hách Liên Quyết cũng sững người, sau đó khẽ mỉm cười.



"Đế quân Phá Vực, ngươi không phải đối thủ của bổn vương!"



Bổn vương?



Trầm Sát và Lâu Thất nghe hắn tự xưng như vậy, người này là vương gia của đại lục Long Ngâm?



Hách Liên, lẽ nào cũng là một vương tộc nào đó?



Lâu Thất chỉ cảm thấy đáng tiếc, lão đạo sĩ thối là người của đại lục Long Ngâm nhưng lại chả biết gì!



Lẽ nào thứ nào ở đại lục Long Ngâm cũng tốt hơn đại lục Tây Phương? Tại sao người bên đó đứng trước người của đại lục Tứ Phương đều có cảm giác cao ngạo? Giống như đang cúi xuống nhìn họ vậy?



"Vậy sao?" Trầm Sát hừ một tiếng.



"Trạng thái bây giờ của ngươi không ổn, càng không phải đối thủ của bổn vương." Hách Liên Quyết nói: "Lâu Thất, bổn vương nhất định phải dẫn đi."
Hắn còn đang vô cùng kinh ngạc, không biết rằng Lam Y và Thanh y cũng cực kỳ sửng sốt, nam tử này có thể buộc vương gia của họ dùng tới công phu này.



Nhưng hắn chết chắc rồi.



Dưới tay vương gia không có kẻ nào có thể sống sót, từ trước tới giờ đều vậy.



Họ nhìn Lâu Thất, giọng điệu thảnh thơi: "Lâu Thất, lẽ nào ngươi muốn nhìn hắn chết thảm sao? Đi với chúng ta nói không chừng vương gia sẽ cho hắn được toàn thây."



Thiên Nhất và Địa Nhị giật mình, nghe ý họ nói, dưới bàn tay kia sẽ không được chết toàn thây?



Họ cũng cảm thấy lực hút truyền tới từ Hách Liên Quyết, lực hút đó khiến họ run rẩy, bất giác lùi lại sau hai bước, khi đó cảm giác tim như bị cấu xé mới giảm bớt.



Hai người đều tỏ ra kinh khủng: "Đế phi, làm thế nào đây..."



Lâu Thất vẫn đứng ở chỗ cũ không nhúc nhích, nàng đương nhiên cũng cảm nhận ra được uy lực bàn tay này của Hách Liên Quyết.



Trầm Sát đứng giữa không trung, đánh liền mười tám chưởng về phía Hách Liên Quyết, tốc độ ra tay nhanh như sấm sét, chỉ trong một nhịp thở hắn đã đánh ra mười tám chưởng, họ chỉ nhìn thấy bóng vô số thủ ấn, nhanh tới hoa mắt.



Nhưng lực của mười tấm chưởng đó đều giống như trâu đất xuống đầm, hoàn toàn bị thủ pháp xoáy ốc của Hắc Liên Quyết hút hết. Mười tám đòn tấn công giống như đang làm điều vô ích.



Hách Liên Quyết lạnh nhạt nói: "Bổn vương nói rồi, ngươi không phải đối thủ của bổn vương, chết trong tay bổn vương ngươi cũng không thiệt. Nói xong hắn lại vẽ ra một vòng tròn lớn, lực hút, áp lực ở giữa khiến Thiên Nhất và Địa Nhị lại tiếp tục lùi ra sau hai bước.



Đây là lần thứ ba họ bị đẩy lui, đế quân ở trung tâm áp lực chắc chắn sẽ càng cảm thấy đáng sợ hơn nữa! Ánh mắt Hách Liên Quyết ánh lên sát ý nhưng vẫn có thể thảnh thơi nói với Lâu Thất một câu: "Hắn sắp chết rồi, ngươi chuẩn bị đi theo bổn vương."



Vừa dứt lời liền nghe thấy giọng nói càng lạnh lùng hơn của Trầm Sát: "Chết? Đáng tiếc, diêm vương không dám thu bổn đế quân!" Hắn đứng trên mặt đất, chưởng tay hóa kiếm, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, thét lên một tiếng, cả bán tay phát bất ngờ phóng ra một luồng vụ khí u tối.



Vụ khí đó dày đặc ở kiếm chỉ, quấn chặt lấy tay hắn.



Vụ khí vừa xuất hiện, sắc mặt Trầm Sát lại trắng bệch như tờ giấy. Nhưng hắn vẫn lạnh lùng, giơ tay lên, kiếm chỉ, hắn giơ tay lên, kiểm chỉ chém thẳng về phía vòng tròn vô hình ki!



"Hắc Sát Ma Chỉ?" Hách Liên Quyết mặt biến sắc.