Đế Vương Sủng Ái

Chương 463 :

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Giờ địa vị của Nhị Linh trong Cửu Tiêu Điện không hề nhỏ, đến ngay cả đám Nguyệt và Ưng cũng không dám đối xử với nàng như nữ quan nội vụ bình thường, bởi nàng đi theo Lâu Thất.



Lâu Thất ấy à, lòng bao che khuyết điểm rất lộ liễu. Nhị Linh khăng khăng một mực theo nàng ta, Lâu Thất tất nhiên cũng bảo vệ nàng, ai dám bắt nạt Nhị Linh, chắc chắn Lâu Thất sẽ không để ý là chuyện nhỏ nhặt gì mà lộ mặt vì nàng. Bởi vậy, hiện giờ Nguyệt và Ưng lại càng thêm tôn trọng Nhị Linh.



Lại thêm việc quả thực Nhị Linh rất xinh đẹp, Hỏa nói nhìn trúng nàng cũng chẳng có gì kì lạ.



Tuy rằng dạo gần đây có không ít quan chức qua lại với họ, muốn gả nữ nhi của mình qua, muốn giới thiệu cháu gái chắt gái, còn tặng mỹ nhân tới, không thiếu thứ gì cả, thế nhưng bọn họ cũng không cho rằng mình là quan lớn, cũng không cảm thấy chuyện kết hôn với thị nữ thì có gì là sai.



Hỏa nghe xong lời của Ưng có chút toát mồ hôi, hắn lại không biết Nhị Linh được nghênh đón tới vậy, hắn nói như vậy có gây phiền phức cho nàng hay không? Nếu lỡ như trong lòng Nhị Linh có người rồi, vậy chẳng phải là hắn đã làm chuyện có lỗi với người ta rồi sao?



Xem ra có thời gian vẫn phải tìm nàng nói rõ, xin lỗi nàng mới được.



Tâm trạng Hỏa đang rối bời, A Mộc ở ngoài cửa lại xám mặt như tro tàn.



Trong lòng Hỏa đại ca có người rồi.



Thế nhưng Nhị Linh đó là ai?



A Mộc không biết mình đã rời khỏi phòng ăn đó vào lúc nào, nàng đi dạo khắp vườn, cuối cùng gặp được hai thị nữ, không kìm được mà ngăn các nàng lại hỏi, "Hai vị tỷ tỷ, xin hỏi Nhị Linh ở đâu?"



"Ngươi là ai? Sao lại đi lung tung ở đây như vậy chứ?" Hai thị nữ đó không trả lời cô ngay mà cảnh giác nhìn cô.



"Ta là A Mộc, là người trở về cùng Hỏa đại ca."



Hỏa Vệ trở về còn mang theo mười mấy người, chuyện này đã truyền khắp Cửu Tiêu Điện rồi, nghe A Mộc nói vậy hai thị nữ kia lại không hề nghi ngờ, thái độ đối xử với nàng còn tốt hẳn lên.



"Nhị Linh tỷ tỷ hầu hạ ở Tam Trùng điện, giờ chắc hẳn là đang ở đó."



"Vậy Tam Trùng điện ở đâu?"



"Rẽ bên này đi một đoạn nữa là nhìn thấy rồi." Thị nữ chỉ đường cho cô, nhưng cũng nói với cô, "Không được Đế Quân và Đế Phi cho gọi thì không thể vào Tam Trùng điện, nếu như ngươi muốn vào Tam Trùng điện thì tốt nhất là hãy tìm Hỏa Vệ đưa ngươi vào ấy."




Lâu Thất: "..."



Nàng quỳ rồi, hóa ra là còn có logic này nữa.



Đang muốn thảo luận một cách lý tính và khách quan với hắn lần nữa, hai tay hắn đã dò sâu vào y phục nàng, phát ra những tiếng kìm nén đầy gợi cảm, khiến Lâu Thất gần như chịu không nổi.



Khó khăn đưa tay đặt lên trán hắn, ngăn trở hắn vùi đầu vào trong, "Hay là chúng ta ngủ riêng đi." Nàng có thể tới Thanh Phong điện ngủ, ở đó còn có suối nước nóng, như vậy thì không phải ngủ với nhau, cũng không cần phải kìm nén chịu đựng khổ như vậy nữa rồi.



"Đừng hòng." Trần Sát nghiến răng nói.



Cho dù hắn có chịu sự dằn vặt thì cũng là cam tâm tình nguyện.



Đã từng ở trong điện cô đơn lạnh lẽo, giờ lại có sự ấm áp có thể ôm vào lòng, sao hắn có thể nguyện buông tay chứ?



Lâu Thất cạn lời.



Sau một màn cọ xát khiến người ta đỏ mặt thẹn thùng, nàng nằm trong lòng hắn nói, "Ngày mai ta sẽ xuất phát đi tìm hai vị thuốc dẫn nữa."



Không cần biết Tuyệt Mệnh cổ có thể giải hay không, cứ mang hết thuốc dẫn về đã rồi tính sau, sau khi tìm đủ có thể để thần y chế thành thuốc, mang theo bên người, đợi tìm được cách phá giải Tuyệt Mệnh cổ liền có thể giải được ngay rồi.



Trầm Sát lại lắc đầu, "Đợi bổn Đế Quân thống nhất Phá Vực sẽ đi cùng nàng."



Còn chưa biết Hồng Tùng Trùng và Băng Ngư ở nơi nào, đi sẽ gặp phải nguy hiểm gì, hắn không muốn tách ra khỏi nàng.



Còn về Lâu gia, hắn cũng muốn đi cùng nàng.



Ngày hôm sau, Lâu Hoan Thiên biết Lâu Thất đã quyết định, vẫn không thể về cùng hắn, tuy là có chút thất vọng, thế nhưng cũng biết trong lòng nàng, sức nặng của Trầm Sát vẫn hơn mẫu thân nhiều, điều này hắn chẳng thể nói gì được.



"Tiểu Thất yên tâm, ca ca sẽ về trước để xem là có chuyện gì." Hắn xoa đầu Lau Thất nói.