Đế Vương Sủng Ái
Chương 508 :
Ngày đăng: 14:19 19/04/20
Phu nhân mà Long Ngôn nói chính là Lâu Vân U
Thế nhưng lúc này Lâu Hoan Thiên phải đang ở bên Lâu gia mới đúng, sao có thể xảy ra chuyện gì?
"Xảy ra chuyện gì" Lâu Thất lo lắng, thế nhưng cũng không đến mức hoảng loạn. Dù sao thì cô cũng không có cảm tình gì với Lâu Vân U, hơn nữa thái độ của bà ta với cô cũng rất kỳ quái.
Long Ngôn đưa cho cô một tờ giấy.
Lâu Thất nhìn nét chữ trên đó, nhưng nhận ra không phải là nét chữ của Lâu Hoan Thiên.
Trên giấy viết hai câu
Phu nhân đi gặp một người bí mật ở Thông Thiên Nhai, tới ngày thứ hai thì mất tích. Thiếu chủ đi ra khỏi Lâu gia thì bị Lâu lão thái quan giữ lại, giam tại tông từ, chấp pháp đường gặp cường địch, không thể thoát ra.
Cô chau mày. Lâu Vân U đêm tối gặp người bí mất. Người bí mật đó là ai? Tại sao Lâu Hoan Thiên lại bị Lâu lão thái quân giam lại?
Cô cảm thấy có điều gì đó bbaaTrầm Sát ổn. Lâu Vân U bị làm sao thì cô không quan tâm, thế nhưng Lâu Hoan Thiên bị giam là điều cô lo lắng hơn cả.
Sau khi nghe những lời giải thích của Hiên Viên Ý, cô biết Lâu lão thái quân đã nắm hết mọi sự tình nên sẽ không thể coi Lâu Hoan Thiên như con cháu trong nhà được. Như thế Lâu Hoan Thiên chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
"Muốn cứu hắn ư?" Trầm Sát quay đầu nhìn nội dung trên tờ giấy.
Lâu Thất chau mày: "Chàng vẫn còn thiếu hai loại dược dẫn nữa"
Trầm Sát lúc này mới bớt lo
Nói hắn ích kỷ cũng chẳng sai. Hắn thích người mà lúc nào cũng quan tâm tới hắn. Nếu như cô ấy không quan tâm tới dược dẫn giải độc mà chỉ nghĩ tới Lâu Hoan Thiên thì chắc chắn hắn sẽ không vui
Hắn đang định nói thì Trầm Hương hỏi: "Sát nhi, cháu thiếu dược dẫn gì"
Trầm Sát sầm mặt lại: "Đừng xưng hô với bổn Đế Quân như thế."
Trầm Hương lùi về cạnh phu quân: "Vậy a gọi cháu thế nào?"
Chỉ có điều bởi vì Trầm Sát không có ý định mở rộng hậu cung nên các tiểu thơ con nhà quan đều chú ý tới Hiên Viên Trọng Châu, một vị vương gia trẻ tuổi tuấn tú phi phàm. Mấy ngày nay đi lại trong hoàng đô cũng đã gặp không ít thiên kim tiểu thư.
Còn Lâu Thất thì dành phần lớn thời gian cùng thần y thu thập những thứ thảo dược mà họ cần mang theo. Những thứ nào có thể chế thành bột thì lập tức làm, nếu không thể thì thu dọn gọn gàng. Tiểu Trù và Nhị Linh làm những thứ Lâu Thất yêu cầu.
Đêm đó, Lâu Thất dành thời gian cùng Ấn Dao Phong tới nhà lao một chuyến.
Khu nhà lao bây giờ được Hoa Vu Tồn gia sức cải tạo nên hết sức kiên cố.
ở đó có ba kẻ đang bị giam giữ. Một là Trương Mệnh, hai là Phi Nguyệt, còn một người nữa lúc nào cũng ngủ mê mệt. Đó chính là Mộc Lan.
Hoa Vu Tồn đi phía sau Lâu Thất, đi qua một khu vườn đầy cơ quan và trận pháp. Nơi này khá vắng vẻ, nếu có kẻ nào xâm nhập cũng chỉ nghĩ đây là noi bỏ hoàng. Thực ra đó là nơi canh phòng nghiêm ngặt nhất.
"Đế Phi, người này có cần mang theo không?" Hoa Vu Tồn có phần lo lắng. Lúc trước Lâu Thất đem cô gái này tới đây, còn dặn giữ cô ta không bị thương tích gì.
Đặc biệt là ở khuôn mặt của cô ta, không được phép có vết thương. Nếu không trên mặt của Đế Phi cũng sẽ bị thương. Hoa Vu Tồn vô cùng lo lắng
"Có, cần phải mang đi" Lâu Thất luôn giữ lại Mộc Lan, cũng bởi vì muốn dùng cô ta để thăm dò Đoạn Trần Tông. Nếu nói mẹ của cô là Lâu Vân U, thì theo những gì họ nói Lâu Vân U là người dịu dàng. Nếu muốn Mộc Lan có khuôn mặt như thế phải cần có một thứ. Đoạn Trần Tông không biết phải tìm ở đâu.
Bất luận thế nào, cô phải mang Mộc Lan đi cùng. Thế nhưng trước đó, cô phải giải quyết vấn đề của giữa Mộc Lan với cô. Nếu không trên đường đầy hiểm nguy, chẳng lẽ khi Mộc Lan gặp nguy mà cô lại không bị liên lụy hay sao.
Hoa Vu Tồn lập tức nói: "Thuộc hạ sẽ đi cùng Đế Phi. Trên đường đi, Mộc Lan sẽ do thuộc hạ troongt rừng."
"Cái này thì ngày mai hãy nói, mau mở cửa đi."
Cửa vừa mở ra, một luồng hơi thuốc bay ra.
Bên trong có hai chiếc ghế và một chiếc giường. Người nằm trên giường là Mộc Lan.
Đây là lần đầu tiên Ấn Dao Phongnhìn thấy Mộc Lan. Vừa nhìn thấy khuôn mặt cô ta, liền giật mình: "Đế Phi, sao cô ta giống người đến thế?"
"Giống ư" Lâu Thất hỏi ngược lại, rồi cúi đầu nhìn Mộc Lan.