Đế Vương Sủng Ái

Chương 567 :

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Phù!



Lời cô ta không hề nói nhỏ khiến hàng vạn người tại đó sững sờ. Tiếng nói của cô ta cũng rất đáng sợ.



Hiên Viên Chế sầm mặt lại, "Con nghiệp trướng này, sao xứng là công chúa của hoàng thất cơ chứ. Thật mất mặt quá đi!"



Đến cả những lời này cô ta cũng nói được. Đừng nói là công chúa, cô ta còn đang là thái tử phi của Đế Quân cơ mà. Đúng rồi, bây giờ cô ta là Đế Hậu của Đại Thịnh.



Một tiểu thư khuê các bình thường còn nho nhã gấp vạn lần cô ta.



Ông ta quay sang nói với Lâu Hoan Thiên, "Ngươi nhận cô ta làm muội muội, không thấy mất mặt sao?"



Lâu Hoan Thiên không nhìn lại, cất tiếng: "Tiểu Thất, đừng nói năng bậy bạ như thế. Ít ra cũng phải loại trừ ta và nhị thúc ra chứ! Ta chỉ muốn muội là muội muội của ta. Hơn nữa, thái lão cũng xấu ma chê quỷ hơn cơ mà."



Phụt!



Ấn Dao Phong đứng không vững suýt ngã nhào ta, Lâu Tín ở cạnh bên phải dìu cô ta.



Mặc dù trong hoàn cảnh này, tâm trạng của ai cũng nặng nế, thế nhưng không ai nhịn nổi.



Ở phía khác Trần Thập và Nhị Linh đang thu dọn một căn phòng, đốt lửa lên để giúp Thần Y trị thương cho Ưng và Nguyệt



Sau khi Lâu Thất nói xong câu này, Trầm Sát bỗng bình tĩnh lại, huyệt thái dương đập mạnh, "Nàng dám ư?"



"Chàng biết là ta dám mà. Từ trước tới nay ta nói được là làm được." Lâu Thất nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Cô thấy đôi mắt hắn đang bị sắc đỏ xâm chiếm gần hết, trong lòng cô quả thật lo lắng



Đôi mắt cô như phát điên, "Trầm Sát, nếu chàng không chống chịu được thì chống mắt lên mà xem"



Sát khí trên người cô ta phát ra, gió đêm thổi làm tóc cô tung bay, che đôi mắt cô.



Sắc đỏ đã hoàn toàn xâm chiếm đôi mắt của hắn. Bàn tay trái đang giữ tay phải rời ra.



Hắn ngẩng mặt nhìn Lâu Thất. Lúc này trông hắn không còn một chút tranh đấu nào trong tư tưởng. Tay hắn cầm thanh Ẩm Huyết Kiếm, chỉa về phía Lâu Thất.



Tất cả mọi người đều lo lắng, sợ hãi



"Vẫn không có tác dụng sao?" Trần Thập lẩm bẩm



"Đế Hậu không thể làm Đế Quân thức tỉnh ư?" Ấn Dao Phong sợ hãi, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay của Lâu Tín
"Ta sẽ xoay người đề cho tất cả đám đàn ông kia nhìn." Nói xong cô dừng sức để xoay, rồi kéo tung cả cái yếm nhỏ kia ra, vung tay ném đi.



Trầm Sát nhìn chằm chằm vào ngực của cô ta, hơi thở trở lên gấp gáp, đôi mắt đỏ ngầu giống như một ngọn lửa đang cháy rực.



Hắn chậm rãi chuyển hướng nhìn qua đôi vai cô về phía sa. Phía đó là hàng vạn người đang nhìn về phía họ.



Ngực hắn nóng rực như đang bị thiêu đốt, lúc đầu chỉ là một ngọn lửa, ngay sau đó như thiếu đốt cả cơ thế hắn.



Lâu Thất lúc này nhảy xuống từ trên người hắn.



Lúc đó, một bàn tay nắm chặt lấy phần eo của cô rồi bay đi. Hai người biến mất khỏi tầm nhìn



Chỉ còn đó hàng vạn thần quỷ binh cũng những người còn lại. Đồng thời lúc đó, có hàng vạn con chim đen xì xì bay qua đầu chúng



Quạ! Quạ! Quạ!



"Chuyện gì xảy ra vậy?." Lâu Hoan Thiên giật mình.



Trần Thập đột nhiên kéo Ấn Dao Phong quay lại xe ngựa, rồi nhảy lên xe, nói vào tai cô hai câu. Ấn Dao Phong đỏ mặt rồi lập tức đánh xe đuổi theo hướng hai người bay đi



Xe ngựa chạy vút đi đuổi theo, Tiểu Trù kêu lên một tiếng, "Đế Quân, xe ngựa của hai người"



Sau đó Ấn Dao Phong nhảy khỏi xe, quay đầu chạy lại, kéo theo Trần Thập "Vây thành hàng rào!"



Trần Thập và đám người hiểu ý cô ta, lập tức triển khai đội hình, lấy chiếc xe ngựa làm trung tâm. Họ dàn một vòng tròn bên ngoài dù không nhìn thấy xe ngựa, cũng chẳng nghe thấy âm thanh gì. Bất kỳ ai cũng không được phép đi qua vòng bảo vệ của họ.



Trên xe ngựa, Lâu Thất bị Trầm Sát đè ra, đối mắt hắn nhìn cô trừng trừng, "Dám để một đống đàn ông kia nhìn cơ thể của nàng ư?"



Lâu Thất ôm chặt lấy cổ của hắn, khẽ cười, sau đó lại cười lớn, cho tới khi cười chảy nước mắt.



"Hì hì, nếu những kẻ đằng sau đó mà biết, chỉ cần cho chàng ghen tới phát điên thì chàng mới tỉnh được. Nếu thế hẳn là họ tức hộc máu mồm mất"



Trên thực tế cô ấy biết, hơn nữa hắn ta cũng nhớ lời cô, cần phải cố gắng chống lại cổ độc, như thế kế hoạch của cô mới thành công



"Chết tiệt, nàng vẫn còn cười được. Bổn Đế Quân chưa bao giờ gặp kẻ nào điên điên cuồng cuồng như nàng" Trầm Sát nói



"Còn điên cuồng hơn nữa đấy, chàng có muốn thử không?" Lâu Thất nói, rồi xoay người đè lên cơ thế hắn.