Đế Vương Sủng Ái

Chương 577 :

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Đối phương đã nói như vậy, đúng lúc Lâu Thất cũng có chuyện muốn hỏi cho nên nàng quyết định cho ba thiếu nữ này đi cùng.



Vân Tinh Nhi chỉ vào Trầm Sát nói: "Có ba con ngựa, mỗi người đưa theo một người. Ta sẽ ngồi con này." Mặt Vân Bình hơi đỏ lên, đi về phía Lâu Thất. Vân Thúy thì nhìn về phía Trần Thập.



Lâu Thất cười một tiếng: "Các ngươi đã tự sắp xếp xong rồi à?"



"Còn cười sao?" Trầm Sát nghiêng đầu nhìn nàng, đưa tay ra, Lâu Thất lập tức bị hắn dùng nội lực hút tới, rơi vào trong lồng ngực hắn.



Nàng ở trên cao nhìn xuống Vân Tinh Nhi bên dưới, cười nói: "Xin lỗi, không thể dựa theo sắp xếp của các ngươi rồi. Ngựa của ta cho các ngươi mượn đó, thị vệ đẹp trai nhất của chúng ta cũng có thể mang các ngươi theo, tên hắn là Trần Thập."



Ở phía bên kia, Trần Thập đã đưa tay kéo Vân Thúy lên.



Vân Bình cũng không do dự, nhanh chóng lôi kéo Vân Tinh Nhi về phía Đạp Tuyết. Vân Tinh Nhi bĩu môi, cấu vào eo Vân Bình, thấp giọng nói: "Bình tỷ tỷ, sao ngươi không cho ta..."



"Cho cái gì? Muội không thấy công tử đó và cô nương kia là một đôi sao?"



"Nhưng bọn họ cũng chưa chắc đã thành thân." Vân Tinh Nhi có chút không phục.



Vân Bình thở dài, thấp giọng nói: "Tinh Nhi, ta biết muội không muốn bị tiến cống, nhưng Hoa tỷ tỷ đã có vị hôn phu, hiện giờ Vân gia chỉ có muội là thích hợp nhất mà thôi."



"Năm đó... không phải người đó cũng chạy trốn sao?"



"Im miệng!" Vân Bình thấy nàng nhắc tới người đó, trong lòng hơi hoảng loạn, vội cắt ngang: "Sao có thể so sánh được? Người đó là hiến cho Hắc Vu tộc, còn muội chẳng qua chỉ là vào Thánh Cốc để làm một nữ tử bị tiến cống mà thôi, hoàn toàn không giống nàng ta. Muội đừng mơ mộng hão huyền nữa, nếu không Hoa tỷ tỷ không tha cho muội đâu."



"Vị hôn phu của Hoa tỷ tỷ cũng có chút kì quái, ta không cách nào gọi hắn là tỷ phu được, tỷ biết không, ta cảm thấy thị nữ bên cạnh hắn có chút kì quái." Vân Tinh Nhi nói.



Hai người cưỡi ngựa cách mọi người một đoạn, cứ nghĩ không có ai nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, nhưng không ngờ Trầm Sát và Lâu Thất đã nghe được rõ ràng.



Chỉ là thính lực của Vân Tinh Nhi tốt hơn cả dự đoán của bọn họ nên bọn họ mới không dám nói nhiều, cho dù muốn nói thì cũng dùng truyền âm nhập mật.



Rất nhanh đã tới ngã ba, mọi người thấy Trầm Sát và Lâu Thất thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy ba người Vân gia thì lại hơi sửng sốt.
Lâu Thất bình thản hỏi, dường như đây chỉ là câu hỏi vu vơ vậy.



Nàng vừa dứt lời đã thấy Vân Tinh Nhi kinh ngạc: "Ngươi hỏi chuyện của nàng ta làm gì?"



Nàng chưa từng nghe ai hỏi về chuyện này.



"Tinh Nhi!" Vân Bình giật áo Vân Tinh Nhi, ra hiệu không cho nàng nói nữa.



"Xem ra cho dù Tinh Nhi tiểu thư chuẩn bị làm nữ tử tiến cống thì vẫn không biết gì cả..." Lâu Thất lấy một miếng điểm tâm hình hoa mai đút vào miệng: "Ở trong Thánh Cốc, có phải hơn ba mươi năm cũng không có ai nói chuyện gì không?"



Lời này đã thành công kích thích Vân Tinh Nhi, nàng chu mỏ nói: "Làm gì có chuyện gì ta không biết chứ? Mọi người đều nói năm đó Vân U phải tiến cống cho Hắc Vu tộc, nhưng nàng đã chạy ra ngoài, còn gặp một nam nhân tốt, sau đó thành thân với hắn. Về sau đành phải đưa muội muội của nàng tới Hắc Vu tộc, còn nàng bị coi như phản đồ của Bạch Vu tộc, chỉ có muội muội Vân Thái của nàng ta là hi sinh cho toàn tộc.."



Ánh mắt Lâu Thất sáng lên, liếc mắt nhìn Trầm Sát.



Mọi chuyện hình như vượt qua cả dự đoán của bọn họ.



Vân U vẫn còn có một muội muội!



Cũng vì nàng mà muội muội của nàng bị đưa tới Hắc Vu tộc.



Việc này bọn họ hoàn toàn không biết gì, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói tới.



"Vân Thái?" Lâu Thất lẩm bẩm cái tên này.



"Ừm, cũng vì Vân Thái mà hơn hai mươi năm nay, mối quan hệ giữa Bạch Vu tộc và Hắc Vu tộc cũng đỡ căng thẳng hơn nhiều." Vân Tinh Nhi nói tiếp, nhìn dáng vẻ của nàng ta thì hình như rất ngưỡng mộ Vân Thái.



"Vậy Vân Thái kia vẫn ở Hắc Vu tộc sao?"



"Không, nàng biết chìa khóa của Thánh Cốc đã mất tích nên những năm này đều đi khắp nơi tìm chìa khóa." Vân Tinh Nhi nói: "Không ai biết nàng đã đi đâu..."