Đế Vương Sủng Ái

Chương 619 :

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Thái thượng hoàng nhìn ngắm hai người đang quỳ trước mặt, nước mắt giàn giụa.



Bàn tay của cụ run rẩy, một tay đón lấy một người, nâng đỡ hai người đứng dậy, Lâu Thất thuận thế đặt hai ngón tay lên mạch máu của cụ.



"Tốt! Tốt! Tốt! Trở về thì tốt, trở về thì tốt!" Nước mắt của thái thượng hoàng nhoè nhoẹt, suýt chút nhìn không rõ khuôn mặt của hai người. Nhưng cụ đã cảm nhận rõ rệt khí trường của hai người bọn họ, tuy cả hai còn rất trẻ tuổi, nhưng tuyệt đối khiến người ta không dám xem thường phớt lờ.



"Tổ phụ, viên đan dược này, bây giờ hãy nuốt liền." Sau khi Lâu Thất bắt mạch xong, từ bên thắt eo mò ra một lọ dược, đổ ra một viên đan màu đỏ tươi, viên dược vừa được đổ ra, có mùi thơm nhẹ nhàng được lan toả xung quanh.



Hiên Viên Trọng Châu nhịn không được nói: "Tiểu Thất, thân thể của ông ngoại đã chịu đựng... " hết nổi. Nhưng hai chữ hết nổi hắn vẫn không thốt ra.



Lâu Thất cười nhẹ: "Yên tâm, có ta ở đây."



Nghe câu nói này, trái tim của Hiên Viên Trọng Châu nhẹ nhõm hẳn. Lâu Thất nói có cách, thì chắc chắn sẽ ổn.



"Được, tổ phụ đều nghe lời con." Thái thượng hoàng không hỏi đó là thuốc gì, đón lấy lập tức đưa vào miệng, nuốt ngay, phó tướng ở bên cạnh ngay tức thì mang nước tới, để cụ uống lấy.



Tay của thái thượng hoàng nắm chặt Trầm Sát, một tay nắm chặt Lâu Thất, đi vào phía bên trong thành lầu, nhìn bá tánh ở dưới thành, to tiếng vững chải nói: "Nhìn, thái tử của Trầm thị ta! Thái tử phi của Trầm thị ta! Hai người đã trở về!"



Bọn họ đã trở về rồi!



Âm thanh vang khắp đất trời.



Đồng thời, cũng lật mở bức màn phản công đại chiến của Trầm thị vương triều và Hiên Viên vương triều.



Một là đấu với Ma Quốc, hai là đấu với Hách Liên vương triều, trấn áp các vương triều khác.



Có mặt của Thần Quỷ Binh và Hiên Viên đại quân, làm chủ cuộc chiến đi đầu, chính giữa kẹp thêm đại quân của tứ phương đại lục, một mặt cho bọn họ cơ hội rèn luyện thực chiến, và đồng thời bổ sung binh lực giảm tải sự mệt mỏi thiếu thốn của hai bên đại quân.



Trầm Sát và Lâu Thất đích thân dẫn binh, Nguyệt, Hoả, Hiên Viên Trọng Châu mấy người cũng đích thân nghênh chiến, bọn người Trần Thập Lâu Tín càng dũng mãnh vô đối.



Cộng với đôi lúc Lâu Thất tung ra kì dược quái trận, và tiểu đội được nàng dạy bảo tận tay đi theo tứ phương đại quân, kì binh dị chiêu, đều có thể đánh kẻ địch tan nát tơi bời, chiến khí giảm sút.



Thần Quỷ Binh do Trầm Sát dẫn đầu thì dùng bạo lực làm chủ đạo, dưới sự chỉ đạo của Trầm đại sát khí, Thẩn Quỷ Binh ai nấy đều như chiến hồn mình đồng da sắt nhập thân, không thể nào cản trở bước tiến.
"Mẫu phi của bổn vương nằm trong tay của Hách Liên Minh, mẫu phi của bổn vương, năm xưa từng giúp đỡ mẫu hậu của ngươi, lúc đó mẫu hậu của ngươi từng trao tín vật, nói sau này dùng đó làm chứng, yêu cầu bà làm gì cũng sẽ đồng ý. Vì thế, từ đó mẫu phi của bổn vương dùng đó làm tín vật, muốn bổn vương định hôn ước với ngươi, bà tưởng mẫu hậu của ngươi chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng không ngờ phụ vương mẫu hậu của ngươi có ý với Trầm Sát."



Lúc này Hách Liên Quyết cũng nói rõ nguồn gốc của hôn ước.



Người mẹ nào cũng nghĩ đứa con của mình là tốt nhất trên cõi đời, mẫu phi của hắn cũng vậy, kèm theo sự hứa hẹn của Vân U, lại cảm thấy hoàng nhi của mình trên đời không ai sánh bằng, cho nên mẫu phi của hắn tự nhận rằng hôn sự này sẽ thành, đã sớm nói với hắn, khiến hắn tưởng rằng mình đã sớm định được hôn ước khi còn nhỏ, khi đoạt được phi kiếm cũng nghĩ lấy đó làm quà tặng cho tiểu hôn thê chưa gặp mặt kia.



Hắn kể những chuyện này chẳng vì gì cả, chỉ hi vọng Lâu Thất niệm tình nghĩa của hắn, đỡ đần chút ít cho mẫu phi của mình.



Bây giờ hắn không còn gì cả, mẫu phi tuyệt đối không thể mất đi.



Lời vẫn chưa nói xong, hai người xuất chiêu cũng chưa từng dừng lại.



"Mẫu phi của bổn vương nằm trong tay của Hách Liên Minh, hắn muốn bổn vương thắng trận này, nếu không sẽ..."



"Hách Liên Quyết." Một roi của Lâu Thất đánh trúng bả vai của hắn, đuổi hắn xuống ngựa, "Nếu ta phải gánh đỡ mậu hậu trả cho mẹ ngươi một ân tình, cũng không thể lấy thắng thua của một trận chiến để trả. Ngươi có biết sĩ khí là gì không? Ngươi có biết bá tánh hai nước Trầm thị vương triều và Hiên Viên vương triều đang theo dõi? Thiên hạ cũng đang theo dõi, ngươi bảo ta thua trận sao?"



Nàng vốn dĩ không thể nào thua trận, cũng không nguyện thua trận.



Nhưng mà, nàng cười tà: "Còn có một cách có thể đảm bảo mẫu phi của ngươi tạm thời an toàn, nếu thực sự hiện giờ bà ta đang yên lòng vô sự."



Hách Liên Quyết bỗng dưng phản ứng lại câu nói của nàng mang ý gì, nhưng không kịp, Lâu Thất đã rải một nắm bột thuốc.



"Ngươi đi theo ta, đợi ta đại bại Hách Liên đại quân, xông thẳng vào cung, tìm mẫu phi cho ngươi!"



Trước khi ngất xỉu, Hách Liên Quyết vẫn gào thét: "Không, ngươi không thể đi vào Hách Liên hoàng cung!"



"Tại sao?"



Lâu Thất nhìn hắn bất lực, lần đầu tiên nàng cảm nhận được sức mạnh của thuốc mình, tác động nhanh quá.



"Ngân Nguyệt vương gia đã bị bắt, các ngươi muốn chiến, hay là đầu hàng?" Nàng lập tức lên ngựa, cao giọng hô hoán.