Đế Vương Sủng Ái
Chương 64 :
Ngày đăng: 14:13 19/04/20
"Từ khi nào quyết định của bổn Đế Quân cần người thắc mắc?" Giọng Trầm Sát lạnh lùng như nước băng. Ánh mắt sắc lạnh như thực chất khiến Tuyết vệ lảo đảo.
Trái tim cô ta vô cùng thê lương, không phải như vậy, không nên như vậy! Trước đây chủ tử tuy lạnh lùng như không tới nỗi đối xử với cô ta như vậy. Trong đầu cô ta thoáng qua bóng dáng Lâu Thất.
Là cô ta, đều tại cô ta! Chính là từ sau khi Lâu Thất tới chủ tở mới biến thành như thế này.
Cô ta nhất định sẽ giết Lâu Thất!
Tuyết thu lại thần sắc, cúi đầu nói: "Là thuộc hạ đã đi quá giới hạn."
Nguyệt vệ nheo mắt, nhìn cô ta nhưng không nói gì.
Đại lễ tuyển phi ngày mai hủy bỏ." Trầm Sát nói ra câu này khiến cả ba người kinh hãi sững sờ, một hồi lâu không thể phản ứng gì.
Hủy bỏ đại lễ tuyển phi? Sao có thể như vậy được? Sao có thể? Họ đã chuẩn bị lâu như vậy, mỹ nhân các nước cũng đã tới, còn có cả khách mời tới chúc mừng, hôm nay đều đã tới nơi, bên ngoài Nhất Trùng Điện và Cửu Tiêu Điện, bao gồm cả Nhị Trùng Điện đều đã có người ở. Mọi thứ ngày mai đã sắp xếp ổn thỏa, tới người của Vấn Thiên Sơn cũng đã mang lễ vật tới, lúc này nói hủy bỏ đại lễ tuyển phi, điều này khiến Phá Vực phải ăn nói thế nào với những người kia.
"Ăn nói ra sao? Bổn Đế Quân làm việc, trước giờ không cần phải nói rõ với người khác." Trầm Sát lạnh lùng nói.
Ưng lo lắng, nói: "Đế Quân, không ổn, nếu như lỗ mãng hủy đại lễ tuyển phi, các nước sẽ nổi giận, chúng ta căn cơ chưa ổn, sẽ lại kết thêm kẻ địch..."
Nguyệt ngắt lời hắn, trầm ngâm nói: "Hủy bỏ đại lễ tuyển phi, kết quả không tồi tệ như chúng ta nghĩ đâu, chí ít có một người rất hài lòng."
Tuyết là con gái, ngay lập tức hiểu ra: "Ngươi nói là Nạp Lan Họa Tâm?"
"Không sai." Nguyệt nhìn cô ta nói: "Không có người con gái nào muốn chia sẻ phu quân của mình với người phụ nữ khác, nếu như chủ tử không tuyển phi, Nạp Lan Họa Tâm chắc sẽ vui mừng nhất. Nhưng nếu vậy, chủ tử cần phải trực tiếp phong nàng ta làm hậu, như vậy Vấn Thiên Sơn mới đứng về phía chúng ta, mỹ nhân và sứ thần các nước mới không dám có ý kiến."
"Ừ, ngươi nói lại câu vừa nãy xem." Trầm Sát đột nhiên lên tiếng.
Nguyệt sững người, lặp lại: "Chủ tử cần phải trực tiếp phong nàng ta làm hậu, như vậy Vấn Thiên Sơn mới đứng về phía chúng ta..."
Nguyệt lại sững người.
Đây cũng là một khả năng, nhưng sau khi nói ra câu đó, tại sao ngay lập tức hắn nghĩ tới Lâu Thất, chính là nàng ta, không có ai khác, Nạp Lan Họa Tâm cũng không thể được đặt vào vị trí đó. Đây là trực giác của hắn, sau đó hắn cũng đã từng phân tích, nếu không phải là nàng, Đế Quân chắc sẽ trực tiếp phong Nạp Lan Họa Tâm làm đế hậu mới đúng, nhưng họ thảo luận mãi, người cũng không hề nhắc tới Nạp Lan Họa Tâm.
"Dù thế nào đi nữa, Lâu Thất, ngươi có địa vị rất quan trọng trong lòng Đế Quân, việc này ta hi vọng ngươi có thể khuyên can Đế Quân, chúng ta sẽ chuẩn bị cả hai phương án." Nguyệt nói xong liền cúi người với nàng: "Nhờ cả vào ngươi đấy, Lâu Thất. Cửu Tiêu Điện bây giờ không thể chống cự lại được nội ngoại công kích, cũng không thể chống chịu được nộ hỏa của cả thiên hạ, Đế Quân đi tới bước này không hề dễ dàng, ngươi cũng không muốn mọi thứ của người đều sẽ bị kẻ khác phá hủy đúng không?"
Khi Lâu Thất về lại tẩm điện, mở cửa ra, gió lập tức thổi vào trong điện, ngọn nến bùng cháy, khẽ phát ra tiếng động, Trầm Sát vốn đang ngủ say lập tức mở choàng mắt, xoay người ngồi dậy.
"Đi đâu vậy?" Nhìn thấy nàng, khí tức lạnh lùng trên người hắn lập tức tan biến.
"Đi nhà xí," Lâu Thất bước tới bên cạnh bàn, khêu ngọn nến, lại lấy cốc rót một cốc nước, uống ừng ực mấy hớp.
"Chỉ là đi nhà xí thôi sao?"
Trầm Thất bước tới, đưa tay xoa nhẹ tay nàng. Đã vào thu, đêm của Phá Vực rất lạnh, tay nàng lạnh như thể đã ở ngoài rất lâu. Hơn nữa vừa về đã uống nước, giống như vừa nãy đã nói rất nhiều.
Hắn bế bổng nàng lên, đưa về giường, kéo chăn đắp cho nàng sau đó hai mắt mới nhìn nàng chằm chặp: "Nói đi."
"Tại sao chàng lại hủy bỏ đại lễ tuyển phi?" Lâu Thất quyết định nói thẳng.
Trầm Sát nhìn nàng, một hồi lâu không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn nàng như vậy, cho tới khi nàng cũng cảm thấy chột dạ một cách vô cớ: "Sao lại cứ nhìn ta vậy?"
"Nguyệt tìm nàng?"
"Ừm, còn có Ưng nữa." Lâu Thất bán đứng hai người họ mà không hề cảm thấy có chút áp lực nào.
"Nửa đêm hẹn riêng nữ nhân của bổn Đế Quân, bọn họ cũng thật to gan." Trầm Sát hừm một tiếng.