Đế Vương Sủng Ái

Chương 96 :

Ngày đăng: 14:13 19/04/20


Trên thân thể đó, máu vẫn cứ phun điên cuồng, qua một lúc mới đổ ầm xuống, đồng thời cái đầu rớt xuống trên mặt băng, lăn lông lốc ra xa.



Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn tới một cách ngạc nhiên, chỉ thấy một người chặn ở trước mặt họ, trong tay cầm một thanh kiếm dài, mặc đồ đen tuyền, tóc đen búi cao, thân hình cao lớn, sát khí khắp người đã tỏa ra một cách dữ dội. Đôi mắt đen thẳm đó nhìn họ một cách lạnh lùng vô tình, giống như là đang nhìn một đám người chết. Trong mắt chàng, họ đều giống như không có hơi thở vậy.



Một người đàn ông như vậy đứng ở đó tựa như là một sát thần, thanh kiếm dài trong tay chàng ta máu đỏ tươi đang nhỏ giọt xuống.



Đó là máu của tên nam nhân vừa nãy còn đang nói chuyện.



“Ngươi, ngươi là ai?” Có người lấy dũng khí tiến lên một bước lớn tiếng hỏi.



Trầm Sát không trả lời, chỉ là cánh tay lại vung lên, kiếm dài lóe qua ánh sáng lạnh, lại là một cái đầu bị văng ra!



“Mẹ ơi! Sát thần à!” Có người kêu lên với vẻ kinh hãi, co giò chạy biến. Hai tên đàn ông chết rồi đó họ đều biết võ công, trong số bọn họ cũng xem như là cấp trung thượng thượng, thế mà chưa nhìn mặt đã bị chém đầu rồi, vậy những người như bọn họ có đánh lại không? Chạy thôi mau chạy thôi.



Tuy nhiên, vừa chạy ra ngoài thì họ đã phát hiện, họ đã bị bao vây.



Một đám thị vệ khí thế cũng đè bẹp người, đều là tay cầm kiếm dài nhìn họ với vẻ lạnh lùng vô tình.



“Giết, không chừa lại một ai.”



Giọng nói trầm lắng của Trầm Sát như đến từ địa ngục.



“Vâng!”



Mười tám thị vệ, cộng thêm Nguyệt Vệ, tiếng trả lời lạnh lùng vừa xong thì nhất loạt vung kiếm xông lên.



Đây là một trận đồ sát đơn phương.


Xinh đẹp trẻ tuổi, hai vị này cũng vậy, hơn nữa về tuổi tác thì cũng không chênh nhiều lắm.



Không cần hắn nói, Thẩm Mộng Quân và Cảnh Dao cũng biết, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà họ đến chỗ hắn, trốn được yên tĩnh, cũng an toàn. Những người đó tuyệt đối không dám đến doanh trướng của hoàng tử Đông Thanh để tìm người. Vả lại, tin tức vốn dĩ đã nói nữ nhân đó là đi một mình.



Bên ngoài, Đông Thời Văn đang hỏi thị vệ đó: “Xảy ra chuyện gì?”



“Bẩm điện hạ, có người phát hiện mười bảy người bị giết cùng lúc, kẻ giết người ra tay rất tàn nhẫn, chém bay luôn đầu!”



“Mười bảy người bị giết cùng lúc?” Đông Thời Văn hết sức kinh ngạc: “Mười bảy người đó thân phận gì?”



“Không phải là người trong các đại môn phái, chắc là một số võ giả nhàn tản, họ có thể là đã kết liên minh rồi, vì vậy đều tụ tập lại với nhau, nhưng tất cả đều bị giết rồi.”



“Cùng một người giết?”



“Chắc không phải, thủ pháp và số chiêu võ công không giống nhau.”



Đông Thời Văn thở phào, chỉ cần không phải nữ nhân đó giết là được, hắn còn tưởng cô ta có võ công mạnh như vậy, một người lại có thể giết mười bảy võ giả! Nếu là cô ta, vậy kế hoạch của hắn cần phải thay đổi mới được. “Có lẽ là bọn họ đã xảy ra xung đột với người khác, những tên thô lỗ đó, cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết. Bảo người đi thăm dò thêm, có tin tức gì lập tức đến báo.”



“Vâng.”



Sau khi thị vệ rời đi, Đông Thời Ngọc quay đầu lại nhìn doanh trướng của Thẩm Mộng Quân một cái, nghĩ ngợi chút rồi vẫn là rời đi, Cảnh Dao ở đây nên không tiện. Tuy nhiên, hắn có cần đi gặp vị thái tử hoàng huynh của mình không nhỉ?



Việc mà Đông Thời Văn không nghĩ tới là Lâu Thất hiện giờ cách doanh trướng của hắn đã không còn xa nữa, hơn nữa đang đi về phía bên này.



Lại một ngày trôi qua, buổi sáng nàng đã dùng nước tuyết ngâm mềm hai cái bánh đó rồi, ít ra cũng nuốt được. Hai cái bánh ngâm nước thì lớn hơn rất nhiều, nàng không nỡ ăn hết một lần nên ăn một cái chừa lại một cái, giờ lại dùng nước tuyết ngâm, xé thành từng mẩu nhỏ để ăn. Tuy nói nhiệm vụ trước đây của nàng cũng gặp phải rất nhiều nguy hiểm, hơn nữa cũng không phải chưa từng bị đói, nhưng lần này nàng đặc biệt bực bội. Nàng suy nghĩ, cảm thấy có thể là vì chuyến này không phải nhiệm vụ, không thu được tiền! Vả lại nàng rõ ràng đã mua rất nhiều đồ ăn ngon mang vào Băng Nguyên, vậy mà giờ vẫn rơi vào bước đường này, quả thực là không thể nhịn được.



Lúc này nàng đặc biệt mẫn cảm với mùi thơm của những món ăn đó, vốn dĩ mệt đến mức nằm trên mặt tuyết nghỉ ngơi, đột nhiên ngửi thấy mùi thơm của thịt nướng, đây quả đúng là muốn lấy mạng mà! Lâu Thất lập tức chồm dậy, lấy hết sức chạy về phía tỏa ra mùi thịt.