Đế Vương Sủng Thần
Chương 51 : Ta sẽ làm cho hắn sống không bằng chết
Ngày đăng: 19:14 18/04/20
Edit: nhamy111
Yên tĩnh, chỉ còn bóng tối bao phủ.
Con ngươi dưới mặt nạ lóe sáng, tựa như phát ra ánh sáng mơ hồ trong bóng tối, hàn băng tản ra quanh thân.
Bạch y kia thường có một mùi hương đặc biệt, mang đến cho người ta một loại cảm giác phiêu dật, bọn họ đều trầm mặc trong bóng tối, xuyên qua màn đêm, lặng lẽ nhìn đối phương.
Trên con đường nhỏ này, không khí thật yên lặng, vạt áo nữ nhân kia nhẹ nhàng phiêu động trong gió, như từng cánh hoa phù dung, cho dù tìm kiếm khắp thiên hạ, nhưng một nữ nhân tuyệt sắc như vậy, sợ là không tìm được mấy người
“Thiển nhi…”. Rốt cuộc, nữ nhân xinh đẹp cũng lên tiếng phát vỡ không khí yên lặng.
Vân Thiển vừa mới bước ra khỏi Nhã các một bước, vốn là nàng đang vội vào cung, lại bị người khác cản đường. Doanh Doanh cùng Thanh Y phía sau trầm mặt, đồng thời, thấy người phía trước mặt chỉ cản đường, nên cùng nhau thở phào nhẹ nhõm
Đôi mắt dưới mặt nạ híp một cái, nhàn nhạt nhìn về phía trước nhưng không nói
“Ngươi trở về đi, đây là sự việc phải diễn ra, một mình ngươi không thể thay đổi được gì đâu…” Ánh mắt nữ nhân kia tràn đầy bất đắc dĩ
“Người nói cho con biết, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, cho tới bây giờ người chưa bao giờ quản việc của con, tại sao, tại sao hết lần này đến lần khác đều là người tới?” Trong nháy mắt, hàn khí tăng vọt.
Như cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của nàng, nữ nhân chậm rãi bước đến gần.
“Thiển nhi, nghe mẫu thân đi con, trở về đi. Đây là cuộc chiến tranh đoạt hoàng quyền, con không có cách nào nhúng tay vào đâu” Lạc Song ngưng mắt nhìn nữ nhi của mình, tình cảm của nữ nhi và Cô Độc Úy, nàng có thể hiểu được, nhưng mà vào giờ phút này, hoàng cung chỉ sợ con muỗi cũng không thể lọt vào được, tin tức bị phong tỏa hết toàn bộ. Vân Thiển ngay lúc này mà chạy vào, đây quả thực là đang tìm đường chết, không ai có thể rõ hơn nàng, Cô Nhật Quyết vốn dĩ là người máu lạnh
(nhamy111: cáo lỗi cùng các nàng, những chương trước ta nhầm, tên của Hoàng thượng là Cô Nhật Quyết không phải Cô Độc Quyết, bắt đầu từ chương này ta sẽ điều chỉnh lại)
Hơn mười năm trước hoàng hậu thiết kế âm mưu, làm hại hắn mất đi người hắn thương yêu nhất kiếp này, bây giờ tính khí của hắn không người nào có thể chống lại được
Vân Thiển nắm thật chặt hai quả đấm.
“Tại sao, bọn họ đều là con của hắn, vì sao hắn lại đối xử với Úy ca tàn nhẫn như vậy, ân oán của đời trước vì sao lại đổ trên đầu hắn?” Vân Thiển nhàn nhạt nhìn Lạc Song, mặt ngoài của nàng thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng người nào cũng biết, vẻ ngoài bình tĩnh này đang che giấu mặt trong lãnh khốc của nàng.
Hoàng cung bạch trụ, khắc từng cụm hoa trắng, kiến trúc huy hoàng như thế nhưng nay lại dính tầng tầng màu đỏ tươi, như những đóa hoa hồng đỏ thấm, kiều diễm thê lương
Tiếng hô xuyên qua bóng tối, mang theo một mảnh máu tanh, mọi người nhất thời vọt tới.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, trong lúc nhất thời, chung quanh thị vệ hoàng cung dần dần xuất hiện tầng tầng ám vệ.
Nếu như, Cô Nhật Quyết đạp lên xác ngươi thân để leo lên ngôi vị hoàng đế.
Nhưng vậy, Cô Độc Úy hắn, có phải cũng là đạp lên thi thể phụ hoàng của mình để đoạt lại những thứ của hắn không.
Đáp ứng ý muốn của người kia, Cô Độc Úy đang bị ép từng bước lên tuyệt lộ. Một cuộc rối loạn như vậy, có phải hắn nên tới để thu dọn hay không.
Hắn lui về sau một bước, gương mặt tuấn mỹ đã nhuộm đầy máu tươi, đã không thể phân biệt từng đường nét trên mặt hắn, hét lớn một tiếng, hàn quang lóe lên, không trung vẩy đầy máu tươi.
Vì Vân Thiển, hắn nhất định phải sống.
Thiển nhi, ta sẽ sống, ta còn muốn xem gương mặt tuyệt mỹ dưới mặt nạ của ngươi.
Cả người đầy máu, trước mắt đầy huyết quang, làm cho bọn họ đã không phân biệt được trời và đất, thậm chí là mục đích tồn tại, hoặc sống hay chết.
Bọn họ chỉ biết chém giết, với ý chí quyết tâm đánh bại người kia.
Bình tình nhìn hai đứa con trai chém giết lẫn nhau, gương mặt lãnh khóc lóe lên nụ cười tàn nhẫn.
Trong tay mỗi người đều là bảo kiếm, bảo kiếm đưa ra là một mảnh đầm đìa máu, một cái vũ động cũng mang đến một mảnh huyết quang.
“Cô Nhật Quyết…”
Xuyên qua tầng tầng tiếng kêu la ảm đạm, hồng y nữ tử trong mắt nồng đậm huyết quang, phá không bay tới, mang theo một nỗi căm tức, hận ý cùng thê lương lẫn tuyệt vọng.