Đế Vương Sủng Thần

Chương 671 : Ý nghĩa của Tử Kim Điện (phần 1)

Ngày đăng: 19:15 18/04/20


Hồi lâu sau, vị nam tử mặc quan phục kia vẫn không thấy nàng có bất kỳ động tác nào, không khỏi nâng mắt lên nhìn.



Nghe nói vị đại nhân này rất ít khi vào triều, bình thường nếu không có đại sự gì thì cũng không có xuất hiện tại buổi nghị sự trên đại điện. Hơn nữa, còn nghe nói rằng vị đại nhân cùng Hoàng thượng có một loại quan hệ gì đó, mà ngay lúc Hoàng thượng còn là thái tử điện hạ đã bị bàn dân thiên hạ đồn đại rộng khắp.



Nam tử này vừa mới nhậm chức không tới một năm, nhưng có thể tiếp xúc được với vị đại nhân này, cũng chỉ ở ngay bên trong binh thư các, chỉ cần đẩy cánh cửa ra liền sẽ thấy bóng dáng như thiên thần này, nhưng mọi người thật như rất thức thời nên cho tới bây giờ vẫn không dám tiến vào nơi này. Do đó tất cả mọi người đều tò mò, không biết người ở trong này là người như thế nào.



Nhưng ngày hôm nay, ngay cả đại hôn của hoàng đế mà nàng cũng không chịu hợp tác, thật giống như chuyện này cùng nàng không có gì liên quan, cái này cùng tin đồn có chút không giống, cho nên nam tử mặc quan phục có chút ngạc nhiên.



“Còn có chuyện gì sao!” Mặt nạ cũng không di chuyển, nhẹ nhàng hỏi.



“Không có...không có, chẳng qua là...” Đại hôn của hoàng đế, những thần tử như bọn họn không nên xuất hiện toàn bộ ở đại điện để chúc mừng tân hoàng hậu hay sao.



“Nếu không có chuyện gì, ngươi lui xuống đi...” Bộ dạng như là chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì, nam tử vô cùng buồn bực, nếu thực sự Hoàng thượng cùng vị đại nhân này có quan hệ, ngài ấy không nên đi ngăn cản sao? Vì sao hôm nay mà còn có thể ngồi yên ở chỗ này như vậy.



“Dạ” Nam tử nghe lời lui xuống.



“Trương đại nhân” Tiếng vang nhẹ nhàng như gió xuân từ bên trong binh thư các truyền vào màng nhĩ của vị Trương đại nhân kia.



Thân hình như bị định trụ, ngẩng đầu lên.



“Đại nhân còn gì phân phó...” Đối mặt với nam tử bất nhiễm hồng trần như vậy, Trương đại nhân không khỏi có chút trở nên cẩn thận.
Động tác Vân Thiển như thế làm cho người phía sau vui mừng, vị đại nhân trong tin đồn này lại để ý đến hắn! Trương Trọng sau lưng thở hổn hển đuổi theo, Vân Thiển đứng tại chỗ chờ hắn đến gần.



Nói đi cũng phải nói lại, một năm này, cũng chỉ có vị quan viên Trương Trọng này có thời gian chung đụng với mình nhiều nhất, dáng dấp Trương Trọng cũng coi là anh tuấn, nhưng nếu so với Cô Độc Úy, Vân Thiển chỉ cảm thấy gương mặt này có chút bình thường, có lẽ như lời người xưa nói, trong mắt tình nhân hóa Tây thi sao???



“Trương đại nhân!” Vân Thiển đối với bất kỳ người nào đều là thanh nhã như thế, bình dị gần gũi, phảng phất như người nào đến gần nàng cũng sẽ gặp nụ cười ấm áp kia.



Thấy nụ cười như vậy, Trương Trọng ngẩn người, cho dù đã thấy nhiều, nhưng vẫn không tự chủ được mà bị hãm sâu vào.



“Đại nhân cũng muốn vào cung sao?” Trương Trọng cười cười nói, một thân quan phục mang theo màu đỏ vui mừng, nghĩ đến những điều này đều do Thái hậu chuẩn bị cho mọi người, nàng thật đúng là có bản lĩnh a, những năm gần đây nàng ngược lại phái không ít người ám sát mình, chỉ là không có lần nào thành công thôi, mà chuyện này, nói vậy Cô Độc Úy cũng không nhận ra, coi như nếu biết được, có lẽ cũng sẽ âm thầm giải quyết thôi.



“Trương đại không phải vừa nói hôm nay là đại hôn của hoàng thượng, tất cả các quan viên đều phải đi trước chúc mừng sao!” Nhẹ nhàng nói, híp mắt cười làm cho người ta không nghe ra được bất kỳ chỗ nào không ổn, nhưng Trương Trọng vừa nghe đến hai chữ “chúc mừng” thân thể lại không tránh khỏi run nhẹ.



“Đại nhân là mới vừa nói...” Trương Trọng có chút không hiểu, vì sao mới vừa rồi không có bất kỳ phản ứng gì, giờ phút này lại vào cung sớm hơn mình một bước chứ



“Trương đại nhân đi đường nên cẩn thận, không nên thất thần...” Một câu nói nhàn nhạt lại làm cho Trương Trọng sửng sốt vài giây, nghe không ra đây là ý gì. Nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng, cùng vị thiên hạ đệ nhất mỹ nhân trong tin đồn này sánh vai đi chung.



Dĩ nhiên, có vài người thấy hai người này đột nhiên đi chung với nhau, không khỏi nhỏ giọng ở phía sau, rồi chợt có người chỉ Trương Trọng nói gì đó.



Mặc dù hai người họ đều không nghe được, nhưng suy đoán đến những lời nói của những người sau lưng, sắc mặt Trương Trọng rõ ràng biến sắc, mà Vân Thiển vẫn không biểu hiện chút phản ứng gì, chậm rãi đi trên đường trong hoàng cung, chợt có gió thổi qua, một mùi thơm mơ hồ truyền đến, thấm vào phế phủ con người.