Đế Yến
Chương 125 : Lưỡi dao lóe sáng
Ngày đăng: 09:45 18/04/20
Dịch giả: nhatchimai&hhnmthvn
Thu Trường Phong đứng im một hồi lâu trong gió lạnh, mưa rơi. Mưa rơi rào rào lên đầu làm tỉnh giấc mộng lứa đôi, như dệt mùa thu buồn.
Đương nhiên hắn đã nhận ra Diệp Vũ Hà trước khi gặp mặt tại lễ chúc thọ mà từ hơn mười năm trước – bên bờ sông Tần Hoài đã thấy mặt nhớ lòng.Thời điểm chạm mặt nhau hẳn Diệp Vũ Hà không nhớ rõ nhưng hơn mười năm hắn vẫn nhớ như in trong lòng.
Lúc hắn nhìn thấy Diệp Vũ Hà đã không biết phải quyết tâm bao lần đè nén xúc động, hắn không thể tỏ ra thân mật với Diệp Vũ Hà, có muốn vậy cũng không được để xảy ra.
Nhưng lúc này trong lòng của hắn không được có Diệp Vũ Hà, không được có một người nào, cho dù là chỉ nói cười trên miệng. Thế nhưng dù hắn lo cho an nguy của Diệp Vũ Hà đến mấy chăng nữa làm sao có thể buông bỏ được chuyện liên quan đến Kim Long quyết và trăm họ?Từ trước tới nay Thu Trường Phong chưa từng gặp tình huống khó xử như thế, hiện tại hắn khó có thể lựa chọn một giải pháp toàn vẹn. Đột nhiên thân hắn hơi chấn động, hắn quay đầu nhìn về phía đại điện Kim Sơn Tự. Nơi đó có một tia lửa tím bay lên trời, dù trời đang mưa vẫn sáng lạn rõ ràng.
Ngọn lửa bốc lên thành hình vân kỵ, trên không trung vang lên tiếng boong boong gấp gáp. Thu Trường Phong lập tức nhận ra đó là tín hiệu cầu cứu tối khẩn của Yến Lặc kỵ.
Thượng sự gặp nguy sao?Ý niệm lóe lên trong đầu, Thu Trường Phong không do dự nữa mà cõng Diệp Vũ Hà phóng về phía đại điện Kim Sơn Tự.
Cong đường này ngược hẳn với phương hướng truy kích Trương Định Biên, nhưng hắn không thể làm khác.
So với an nguy của Thượng sư thì chuyện Kim Long quyết cứ tạm để sang một bên. Đây là lý do hắn giải thích cho bản thân nhưng ở sâu trong nội tâm của hắn lởn vởn ý niệm, so với an nguy của Diệp Vũ Hà thì tính mạng của hắn cứ tạm thời dẹp sang một bên.
Có nhiều chuyện Diệp Vũ Hà không biết nhưng hắn rõ lắm.Mất thời gian bằng uống một chung trà, Thu Trường Phong đã tới chủ điện Kim Sơn Tự. Đánh với Trương Định Biên một trận tuy so chiêu chẳng mấy nhưng có thể gọi là rất lao tâm lao lực, so với đánh nhau kịch liệt mấy trăm hiệp còn phải ra sức hơn nhiều. Hắn đã mỏi mệt lắm rồi, kiên trì được đến bây giờ là do ý chí sắt thép chịu đựng. Nhưng khi vội vàng chạy về chủ điện Kim Sơn Tự thì thể lực của hắn đã phục hồi được tám phần.
Hắn còn muốn dành khí lực, để khí lực cho tác chiến. Hắn đã ngửi được mùi nguy hiểm nồng đậm, sát cơ rất sâu. Đêm mưa ở Kim Sơn, thoạt nhìn đã thấy từng bước từng bước kinh hồn.Yến Lặc kỵ cầu viện, dù Thu Trường Phong nóng vội nhưng hắn không giống như người khác nhìn thấy lờicầu cứu, đến trước chùa thì xông thẳng vào đại điện. Nếu hành động vậy hắn đã chết cách đây bảy năm rồi.
Diêu Nghiễm Hiếu nói không sai, hắn khác Vệ Thiết Y nhất là, tuy hắn nghĩ nhiều nhưng tuyệt nhiên không muốn đảm đương trách nhiệm mà chỉ muốn tận tâm tận lực đánh bại địch thủ.
Đại địch của cả bọn vốn chỉ có một tên phản nghịch tiền triều Trương Định Biên nhưng Trương Định Biên đi tìm Kim Long quyết. Dù thế nào đinữa cũng không tìm Diêu Nghiễm Hiếu làm gì.
Trong Kim Sơn này sao lại còn có địch nhân, địch nhân là ai, tại sao lại gây ra chuyện này?
Lúc Thu Trường Phong nghĩ đến điều này thì đã đứng bên ngoài điện, toàn thân ướt nhẹp nước mưa. Nước mưa lành lạnh thấm vào người, gió lạnh thổi qua lại càng lanh nhưng lòng của Thu Trường Phong còn lạnh hơn.
Tiếng sấm ì ùng nhỏ dần, ngọn đèn trong đại điện mờ tỏ, có tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi ... nhưng không còn tiếng chuông, phạn xướng, cũngkhông có tiếng nói của ai cả.
Trong đại điện chỉ có thi thể ngổn ngang, tình hình vô cùng thê thảm.
Nhân thủ Yến Lặc kỵ đều chết cả.
Phật điện vốn trang nghiêm giờ trông chẳng khác tu la địa ngục.
Thu Trường Phong cảm thấy khí lạnh buốt sống lưng. Dù hắn cảm thấy tình thế gấp gáp nhưng căn bản khôn ngờ Yến Lặc kỵ của Vệ Thiết Y đều toàn quân bị diệt.Ai là hung thủ, ra tay độc ác như thế không lưu lại dư địa?
Lưng Thu Trường Phong cõng Diệp Vũ Hà chầm chậm đi vào trong đại điện, song quyền nắm chặt lại. Mắt hắn nhìn quanh quất các thi thể khắp đại điện. Tâm tư của hắn xoay chuyển vì chưa nhìn thấy thi thể Diêu Nghiễm Hiếu và công chúa Vân Mộng.
Trong lòng hắn lẫn lộn các cảm xúc khiếp sợ, giận dữ lại thầm hô may mắn. Toàn quân Yến Lặc kỵ bị diệt tuy gây cảm giác kinh tâm nhưn Diêu Nghiễm Hiếu và công chúa Vân Mộng vẫn còn có một tia sinh cơ ...
Khi thảm án xảy ra, Thu Trường Phong không có mặt ở trong điện, hắnchỉ có thể phán đoán sự tình, bởi vậy cảm thấy may mắn. Nếu hắn có mặt tại đây lúc ấy ...chỉ sợ tâm đã chìm xuống rồi.
Diêu Nghiễm Hiếu chết rồi nhưng thi thể biến mất hẳn phải có huyền cơ gì đó trong chuyện này?
Thu Trường Phong không nghĩ được điểm ấy, ánh mắt rơi trên một thi thể. Thi thể kia úp sấp vào đỉnh đồng, khói vẫn bay khi mờ khi tỏ, người đã đi rồi.
Nhìn trang phục thì người chết này chính là Vệ Thiết Y!Vệ Thiết Y cũng đã chết tại đây. Trong lòng Thu Trường Phong rung động dữ dội. Hắn từ từ đến gần, ánh mắt lập lòe. Mặt Vệ Thiết Y úp xuống đất, áo vấy móng, một tay vẫn nắm chặt đoạn đao gãy.
Đao đã gãy, điều đó có thể thấy cuộc chém giết lúc trước kịch liệt. Không hiểu được là cao thủ phương nào mà đến Vệ Thiết Y cũng không thể may mắn thoát được?
Nếu như tất cả mọi người đã chết rồi thì tín hiệu cầu viện vừa được phóng thích là ai ra tay?
Chẳng lẽ lại bảo thế địch nhân hung mãnh, trong thời gian một chungtrà người phóng tín hiệu cũng đã bị đánh chết?
Thu Trường Phong nghĩ tới đây liền đặt Diệp Vũ Hà cạnh đỉnh hương ở trong điện. Hắn thò tay ra lật thi thể Vệ Thiết Y để xem xem vì sao mà gã chết.
Thi thể lật lại, khuôn mặt hiện ra. Mục quang Thu Trường Phong trở nên lạnh lẽo.
Đúng lúc này, một luồng đao quang phi xuất, ánh sáng chói lòa lóe lên, chỉ một thoáng đã đến cổ họng Thu Trường Phong.Một đao thật độc.
Đó là đao gãy của Vệ Thiết Y, thi thể kia lại không phải là Vệ Thiết Y. Có người đã hoán đổi trang phục Vệ Thiết Y, nằm giả chết chờ tại đây. Y tính Thu Trường Phong nhất định sẽ đến xem. Bọn chúng chẳng những tru sát Yến Lặc kỵ mà còn muốn trảm Thu Trường Phong tại đây.
Tên giả trang làm Vệ Thiết Y vừa xuất đao, miệng vừa cười thật độc ác như thể đã thấy máu Thu Trường Phong chảy ra.
Nhưng đột nhiên có một bàn chân dẫm tới đè lên cổ của hắn, lập tức cổ của hắn bị dẫm gẫy.Bàn chân đó là bàn chân của Thu Trường Phong, Thu Trường Phong dùng một cước dẫm gẫy cổ tên nhẫn giả áp sát lại gần. Nhưng đồng thời tay phải hắn cũng không hề rảnh rỗi mà nhẹ nhàng nhấn một cái.
"Xoẹt", một thanh âm vang lên.
Mũi nhọn của Phá Không trúc can lướt sát thân hình Thu Trường Phong đi qua, gần như đã xuyên thấu cơ thể Thu Trường Phong, còn tên nhẫn giả cầm gậy trúc trong tay lúc này trong mắt đang tràn ngập cảm giác không thể tin nổi, bởi trên cổ hắn xuất hiện một lỗ máu, phía sau cổ vẫn còn lộ ra nửa đầu mũi tên.Vào thời điểm tên nhẫn hiả kia thi triển Phá Không chi thuật thì một cái nỗ tiễn đã bắn thủng cổ của hắn.
Nỗ tiễn chính là đồ của Yến Lặc kỵ, Thu Trường Phong đã nhặt lên và dùng nó đánh chết đối thủ.
Trong khoảnh khắc khi Thu Trường Phong đưa chân ra, ngón tay cũng ấn một cái, bắn nỏ tiễn trong tay ra, thoạt nhìn có vẻ nhẹ nhàng không tốn chút sức nào, nhưng chỉ trong giây lát đã giết cả ba gã trung nhẫn.
Mọi việc diễn ra quá nhanh, tên nhẫn giả tung lưới hoảng sợ, quả thậthắn không thể hiểu được tại sao Thu Trường Phong lại có thể làm được như vậy, nhưng tình cảnh của hắn lúc này giống như tên đã lên dây, sao có thể không phát đây?
Hắn không trông chờ rằng cái Tình Ti này có thể trói Thu Trường Phong lại, cái hắn hi vọng là nó có thể ngăn cản Thu Trường Phong trong chốc lát để hắn tranh thủ thời gian lui về phía sau, chỉ cần Tàng Địa Cửu Thiên ở phía sau phát động công kích thì hắn muốn thoát một mạng cũng không phải là chuyện quá khó.
Khi trong lòng hắn vừa mới sinh ra thoái ý thì bên tai chợt nghe thấymột tiếng "Vèo".
Phá Không trúc căn bay xuyên qua Tình Ti đâm thẳng vào cổ họng của hắn. Lập tức trên mặt vị Nhẫn Giả này lộ ra vẻ cực kỳ cổ quái, dường như không thể tin nổi chuyện này có thể xẩy ra. Nhưng ngay sau đó cây gậy trúc được rút về, lập tức một vòi máu phun ra, người nọ ngã lăn ra đất.
Khi Thu Trường Phong đánh chết ba gã Nhẫn Giả đã tiện tay lấy Phá Không can, đâm xuyên qua Tình Ti ám sát vị nhẫn giả cuối cùng vây công hắn.
Tất cả mọi chuyện diễn ra rất nhanh, có lẽ chỉ trong vài hơi thở, bốn gãtrung nhẫn vây công đều lần lượt mất mạng, đại điện lập tức lâm vào tĩnh lặng, ngay cả Y Hạ Hỏa Hùng cũng lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Tàng Địa Cửu Thiên vô cùng tức giận, lúc này hắn vẫn còn đang ở giữa không trung, bởi vì hắn đang chuẩn bị phát động chiêu thức Cửu Thiên Ứng Lôi của mình. Tàng Địa gia vốn lấy thổ độn mà thành danh, nhưng Cửu Thiên là kẻ tâm cao khí ngạo, trong lòng luôn muốn bay lượn giữa bầu trời, hắn không muốn suốt đời phải ở dưới Như Dao bộ, nếu Như Dao bộ tinh thông nhẫn thuật Thiên Địa chi, hắn cũng không muốn cả đời phải trốn chui trốn lủi dưới mặt đất, thầm nghĩ ra một lối tắt khác cũng có thể bay lượn trên không trung.Bởi vậy khi hắn vừa học xong Cửu Thiên Ứng Lôi, trong lòng đã thầm nghĩ muốn dùng chiêu này để xưng hùng nhẫn giả bộ.
Chiêu này của hắn khi xuất ra có uy lực cực lớn, hắn tin rằng nó mạnh mẽ không thua gì sấm sét lôi đình, nhưng loại nhẫn thuật này có một khuyết điểm, đó chính là phải có thời gian.
Vì thế mục đích của bốn vị nhẫn giả vừa tiến lên kia chính là tranh thủ thời gian cho hắn, thực ra khi hắn vừa bay lên không trung, trong lòng cũng cảm thấy hơi tiếc nuối, chỉ sợ Thu Trường Phong không đợi đến lúc Cửu Thiên Ứng Lôi của hắn xuất ra đã chết đi, hắn vẫn hy vọng ThuTrường Phong có thể chịu đựng được. Nhưng hắn không thể ngờ được rằng, Thu Trường Phong chẳng những không để cho hắn thất vọng, hơn nữa còn vượt kỳ vọng của hắn quá xa.
Không đợi hắn kịp động thủ, Thu Trường Phong không những không ngã xuống, mà bốn thủ hạ của hắn đã bị mất mạng.
Hồi Toàn, Phá Không, Bất Quy lại cộng thêm cả Tình Ti, đây chính là bốn loại kỹ nghệ cực kỳ khó luyện trong nhẫn thuật, nhưng trước mặt Thu Trường Phong lại đơn giản giống như tiểu hài tử trước mặt gia gia mà thôi.Chẳng phải cái tên Thu Trường Phong đã trúng độc sao, sao lại có bản lĩnh cao như vậy?
Cái mà Tàng Địa Cửu Thiên chờ đợi, chính là cảnh tượng Thu Trường Phong chỉ giống như châu chấu mùa thu, chẳng qua cũng chỉ nhảy được vài ba cái.
Gió bắt đầu thổi, trên không trung bắt đầu xuất hiện dấu hiệu của sấm sét, dường như sấm sét ẩn trong chín tầng trời đang bị Tàng Địa Cửu Thiên dẫn tới đại điện này.
Cho dù là Y Hạ Hỏa Hùng khi nhìn thấy, sắc mặt cũng phải thay đổi, cảmgiác được khi chiêu thức này của Tàng Địa Cửu Thiên phát ra chắc chắn sẽ là cảnh đất rung núi chuyển, thậm chí hắn còn âm thầm lo lắng, không biết Tàng Địa Cửu Thiên có hủy luôn cái đại điện này không nữa?
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra mình đã lo lắng hơi sớm rồi.
Bỗng một thanh âm bất ngờ vang lên, vào đúng thời điểm Tàng Địa Cửu Thiên muốn động thì một vật bất ngờ xuất hiện trước mặt Tàng Địa Cửu Thiên.
Là Tình Ti.Phá Không trúc căn trong tay Thu Trường Phong run lên, lập tức quăng tấm lưới Tình Ti đến trước mặt Tàng Địa Cửu Thiên. Tàng Địa Cửu Thiên có nằm mơ cũng không thể ngờ được, nhẫn thuật của Thu Trường Phong đúng là vô sự tự thông (không thầy cũng tự thông tỏ), vận dụng Tình Ti còn thuần thục hơn tên nhân giả vừa nãy đã dùng. Tuy mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ và nhanh chóng, nhưng hắn vẫn kịp vỗ cánh bay lên.
Không trung trên đại điện đột nhiên vang lên một tiếng sấm, thậm chí còn nhìn thấy cả ánh lửa bốc lên, ngay sau đó cuồng phong bắt đầu thổi mạnh, một tia hỏa quang sáng rực đánh lên trên Tình Ti.Tình Ti tuy quấn rất chặt nhưng vẫn không thể ngăn cản nổi địa hỏa của thiên lôi, lập tức bị đốt cháy rồi rơi về phía xa xa.
Rốt cuộc Tàng Địa Cửu Thiên cũng xuất Cửu Thiên Ứng Lôi ra, nhưng tất cả uy lực đều đã đánh lên trên Tình Ti, khói thuốc súng tràn ngập khắp nơi. Hắn hít vào một hơi, trong lòng vô cùng tức giận, hắn tức giận vì giết gà mà phải dùng đến dao mổ trâu, hắn âm thầm tụ lực chuẩn bị xuất chiêu lần nữa. . .
Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng "Xoẹt" vang lên, Phá Không trúc can âm thầm phá không bay tới, đánh mạnh lên trên ngựcphải của Tàng Địa Cửu Thiên, đâm xuyên vào người hắn.
Khói thuốc súng vẫn còn lơ lửng khắp nơi, không gian bên trong điện trở lên tĩnh mịch. Chỉ nghe thấy tiếng Tàng Địa Cửu Thiên kêu thảm một tiếng, hai cánh run lên, ngã về phía sau, rồi liên tục lùi ra ngoài đại điện, chẳng mấy chốc đã lẫn vào trong mưa gió. . .
Tĩnh lặng, yên tĩnh đến đáng sợ.
Từng giọt máu tươi từ trên đầu ngọn trúc chẩy xuống đất phát ra những tiếng "Tí tách" cực nhỏ, nhưng so với Cửu Thiên Ứng Lôi còn kinh tâm động phách hơn.Thu Trường Phong thoáng nhìn qua Tàng Địa Cửu Thiên phía ngoài đại điện, lạnh nhạt thờ ơ nói: "Ngươi cũng coi như có chút đầu óc, nhưng so với lão tử thì vẫn còn kém xa lắm. "
Những lời này lúc trước đã được Tàng Địa Cửu Thiên nói qua, nhưng lúc này lại do Thu Trường Phong nói ra, mang theo sự mỉa mai khó có thể diễn tả hết bằng lời.
Tàng Địa Cửu Thiên bay lên cao, cũng rất cao ngạo, hắn cho rằng Thu Trường Phong đã bị trúng độc, cho rằng mọi việc đã nắm chắc trong tay, nhưng không biết được rằng Thu Trường Phong cố ý để hắn kiêungạo, sau khi dẫn động Cửu Thiên Ứng Lôi mới ra tay đánh chết hắn!
Đám nhẫn giả nhìn chăm chăm vào Thu Trường Phong, trong mắt tất cả đều lộ ra dáng vẻ như gặp phải quỷ. Cho dù là Y Hạ Hỏa Hùng cũng phải nhìn Thu Trường Phong với ánh mắt đầy thận trọng cảnh giác.
Sự kinh hãi trong lòng Diệp Vũ Hà cũng không hề ít hơn đám người kia.
Chỉ trong chốc lát, Thu Trường Phong đã liên tục phá giải năm loại nhẫn thuật, thậm chí ngay cả tuyệt chiêu Cửu Thiên Ứng Lôi Đại Pháp mà Tàng Địa Cửu Thiên dựa vào để thành danh cũng vậy, phải nhớ rằng những loại nhẫn thuật này để cực kỳ quỷ dị, thường nhân khó có thể ngăn cản, saoThu Trường Phong lại có thần thông như vậy, đối với mấy loại nhẫn thuật này vô cùng quen thuộc, cử trọng nhược khinh phá giải dễ dàng như thế?