Đế Yến

Chương 223 : Chân tướng (phần 3)

Ngày đăng: 09:45 18/04/20


Dịch giả: Vivian Nhinhi



Diệp Hoan tiếp tục nói: "Việc Kim Long quyết có thể sửa mệnh, Diệp Cô Nương đương nhiên là đã biết. Nhưng Kim Long quyết sửa mệnh như thế nào, tại sao lại rơi vào tay Minh Thái Tổ, e rằng Diệp Cô Nương hoàn toàn không biết."



Diệp Vũ Hà biến sắc, hỏi: "Chẳng lẽ là ngươi biết?" Tuy Thu Trường Phong có không ít bí mật, nhưng cái gã Diệp Hoan trước mặt này dường như còn ẩn dấu nhiều bí mật hơn hẳn Thu Trường Phong.



Diệp Hoan thong thả gật đầu, rồi lại lắc đầu, cười đáp: "Cái mà ta biết chẳng qua chỉ là truyền thuyết, còn thực ra như thế nào thì không dám khẳng định." Hắn ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói: "Thế nhân chỉ biết Minh Thái Tổ có thể lấy được Thiên Hạ, bởi văn thần có mấy người Lưu Bá Ôn và Tống Liêm, võ tướng là mấy người Từ Đạt, Thường Ngộ Xuân. Nhưng hiếm có mấy người biết được, ngoại trừ những nhân vật mà thế nhân đã biết này, còn có một nhóm kỳ nhân dị sĩ thần bí giúp Thái Tổ bày mưu tính kế, bởi vậy khiến cho Minh Thái Tổ lấy được thiên hạ."



Diệp Vũ Hà kinh ngạc, cảm thấy chuyện xưa hoang đường, đương nhiên có sẵn kỳ dị. Rất lâu sau nàng mới lên tiếng: "Vậy đã có những cao nhân nào trợ giúp Thái Tổ?"



Ánh mắt lóe sáng, Diệp Hoan đáp: "Trong số đó có mấy người bao gồm sư phụ của Lưu Bá Ôn -- Cửu Giang Đạo Nhân Hoàng Sở Vọng, sư phụ của Viên Củng -- Biệt Cổ Nhai một tăng nhân quái dị, Võ Đang Chân Nhân Trương Tam Phong, Lãnh Khiêm, Bành Oánh Ngọc và Trương Thiết Quan."



Diệp Vũ Hà hít một hơi khí lạnh, rất lâu sau vẫn không nói gì.



Trong số những nhân vật mà Diệp Hoan nhắc tới, dù nàng hết sức lạ lẫm với một số một người, nhưng một số khác thì lại có tiếng tăm lừng lẫy như sấm bên tai.



Chưa cần nhắc tới Thành Ý Bá Lưu Bá Ôn, Võ Đang Chân Nhân Trương Tam Phong, chỉ cần nói tới Viên Củng cũng đã là một thuật sĩ tiếng tăm lừng lẫy khắp Đại Minh. Theo truyền thuyết, trước khi Viên Củng chết vài năm, đã có người nói ông đã thoát thai đắc đạo thành tiên, cụ thể hạ lạc thế nào, thì mỗi người nói một kiểu. Nhưng thuật xem tướng của Viên Củng chính xác tới mức làm người khác rợn tóc gáy. Lão chỉ cần xem tướng cho một người, là có thể phán đoán sinh tử phú quý của người đó, trăm phát trăm trúng, được mọi người tôn xưng là Hoạt Thần Tiên. Sư phụ của một người như vậy -- Biệt Cổ Nhai cũng đã đủ giúp Thái Tổ lấy được Thiên Hạ?



Trong lúc nhất thời Diệp Vũ Hà chỉ có cảm giác chuyện cũ như mây khói, tâm trạng kích động. Nhưng nàng đã nghĩ ngay đến, Diệp Hoan sẽ không bắn tên không đích. Những lời nói của kẻ này, khẳng định sẽ có liên quan tới Kim Long quyết và Tịch Chiếu.



Diệp Hoan nói tiếp: "Tuy nhiên ngoại trừ Trương Tam Phong, những người còn lại chẳng nổi danh bằng Lưu Bá Ôn hay Viên Củng, sự tích lại càng mơ hồ, thậm chí chỉ có cái tên được lưu truyền tới nay. Chắc hẳn ngươi rất kỳ quái bởi điều này?" Gặp Diệp Vũ Hà không đáp lại, Diệp Hoan nói ra luôn: "Những điều này nói là kỳ lạ cũng không quá đáng, nhưng nói trắng ra, nguyên nhân đơn giản là bởi vì Minh Thái Tổ. Minh Thái Tổ lấy được Thiên Hạ, nhóm người Hoàng Sở Vọng sợ Thái Tổ nghi kỵ, bởi vậy mới thi nhau quy ẩn. Minh Thái Tổ dùng hết khả năng che dấu chuyện Kim Long quyết, lại còn thông qua tứ đại án thời Hồng Vũ để tru diệt rất nhiều những người biết đến điều này. Bởi vậy hậu nhân ngậm miệng không dám nói, người biết rõ chuyện cũ càng ngày càng ít, thậm chí còn chẳng biết tí gì về sự tích của mấy người Hoàng Sở Vọng."



Diệp Vũ Hà biến đổi sắc mặt, rất lâu sau không nói gì. Đương nhiên nàng cũng biết đến tứ đại án thời Hồng Vũ, biết rõ trong bốn cái án đó đã có hơn mười vạn người bị chết. Trọng thần trong triều Đại Minh lại càng tổn thất thảm trọng. Mọi người đều nói đó là bởi muốn củng cố giang sơn nên Chu Nguyên Chương mới làm vậy. Diệp Vũ Hà chưa từng nghĩ tới, việc này lại có quan hệ với Kim Long quyết.
Một lúc lâu sau, Diệp Vũ Hà mới phục hồi tinh thần, khô khốc hỏi: "Vậy về sau thì sao?"



Diệp Hoan trả lời một cách thản nhiên: "Sau đó thế nào, chắc hẳn Diệp cô nương đều đã đoán được. Thế lực Từ Thọ Huy vốn cực kỳ lớn mạnh, nhưng sau việc ở Thái Thạch Cơ, lập tức đi vào con đường suy yếu. Bị việc làm của Hoàng Sở Vọng gây kích động phẫn nộ, Tông chủ Bành Oánh Ngọc đã tử chiến với Chu Nguyên Chương. Kết quả bại dưới tay Chu Nguyên Chương, chết trận trên chiến trường. Nổi giận báo thù cho Bành Oánh Ngọc, Từ Thọ Huy đã quyết chiến với Chu Nguyên Chương tại Thái Thạch Cơ, bị Chu Nguyên Chương phái cao thủ hành thích, chết ở nơi đó."



Sau khi biết được chuyện cũ, Diệp Vũ Hà phân trần: "Nhưng mọi người đều nói, ở Thái Thạch Cơ Trần Hữu Lượng đã thí chủ giết Từ Thọ Huy."



Diệp Hoan cười lạnh nói: "Những gì mọi người nói đều sẽ là sự thật sao? Chu Nguyên Chương tự xưng là Chân Mệnh Thiên Tử, được thiên mệnh chiếu cố; đương nhiên ông ta sẽ che dấu chuyện cũ, miêu tả Từ Thọ Huy là người cực kỳ ngu dốt, Trần Hữu Lượng là kẻ đại nghịch bất đạo. Mà nói tới lịch sử, đó vốn chỉ là sách do người thắng viết ra mà thôi. Bản tính của Chu Nguyên Chương tàn nhẫn hiếu sát. Nếu là Trần Hữu Lượng giành được thiên hạ, phỏng chừng trong sử ký sau này, Chu Nguyên Chương tuyệt sẽ không thể có điểm nào mạnh hơn Trần Hữu Lượng. Lúc trước, Chu Nguyên Chương ủng hộ Hàn Sơn Đồng làm Thiên Tử, sau khi Hàn Sơn Đồng qua đời lại thờ phụng con trai lão là Hàn Lâm Nhi làm đế. Nhưng sau này, Chu Nguyên Chương lại dìm chủ cũ Hàn Lâm Nhi chết đuối, tạo ra Hồng Vũ Tứ đại án, giết oan hơn mười vạn con dân vô tội. Một người như vậy, kẻ nào dám nói là một vị vua nhân từ?"



Diệp Vũ Hà im lặng, cảm giác mặc dù lời nói của Diệp Hoan cực đoan, nhưng không phải không có lý. Chuyện cũ như một mê cung, không biết đâu mà lần. Tuy chẳng liên can gì đến mình, nhưng nàng vẫn bị hấp dẫn bởi sự huyền bí bên trong, bèn lắng nghe hết từ đầu đến cuối. Nhưng khi nghe thấy những khuất tất ẩn dấu chuyện xưa, Diệp Vũ Hà đột nhiên nhớ tới một điều mấu chốt nhất: "Kim Long quyết và Tịch Chiếu thực ra có quan hệ gì?"



Liếc nhìn Thu Trường Phong, Diệp Hoan không nói thẳng vào vấn đề, mà chỉ quanh co trả lời: "Sau khi Chu Nguyên Chương xưng Đế, Phủng Hỏa Hội không sao gượng dậy nổi, bị ông ta trắng trợn đuổi giết, phải di cư ra hải ngoại. Nhưng rốt cục Chu Nguyên Chương cũng là do cải mệnh mới có được mọi thứ, bản tính lại tàn bạo. Ông ta chỉ sợ Hoàng Sở Vọng lại sẽ sửa mệnh, làm lung lay giang sơn của mình, bởi vậy mới âm thầm đồng thời ra tay với Bài Giáo. Hồng Vũ Tứ đại án khi xưa liên quan đến vô số người. Trong số đám quan viên, có hơn phân nửa là những người có liên quan tới Bài Giáo."



Nghe thấy vậy, Diệp Vũ Hà rụng rời chân tay, hỏi: "Vậy mà Hoàng Sở Vọng vẫn bàng quan nhìn Chu Nguyên Chương ra tay sao?"



Diệp Hoan cười gằn đáp: "Hoàng Sở Vọng tự mua dây buộc mình, cho dù muốn sửa mệnh một lần nữa nhưng thực sự hữu tâm vô lực. Bởi vì muốn sửa mệnh thì chẳng những phải có Kim Long quyết trong tay, mà còn phải có ba vật nữa phụ trợ mới có thể phát huy tác dụng."



"Ba vật đó là những gì?" Diệp Vũ Hà lập tức hỏi.



Trên mặt hiện lên vẻ ma quái và thần bí, Diệp Hoan trầm giọng đáp: "Ba vật đó chính là. . . Tịch Chiếu, Ly Hỏa và Cấn Thổ!"



Diệp Vũ Hà kinh ngạc và khiếp sợ, Kim Long quyết quả nhiên có quan hệ với Tịch Chiếu. Nhưng Tịch Chiếu là cái gì, nàng vẫn thực sự hoàn toàn không hay biết gì cả. May mắn là Diệp Hoan đã tiếp tục nói: "Tịch Chiếu và Kim Long quyết vẫn luôn luôn nằm trong tay Hoàng Sở Vọng, còn Cấn Thổ ở trong tay Biệt Cổ Nhai Thanh Bang, Ly Hỏa vốn do Bành Oánh Ngọc nắm giữ. Tuy năng lực sửa mệnh của Kim Long quyết nằm ngoài sức tưởng tượng, nhưng phải có Tịch Chiếu, Cấn Thổ, Ly Hỏa cung tập hợp lại mới có thể phát huy tác dụng. Khi đó, Bành Oánh Ngọc đã chết sớm, Ly Hỏa lưu lạc ngoài hải ngoại. Cho dù Hoàng Sở Vọng muốn thay đổi mệnh, nhưng cũng không thể nào làm được."