Đế Yến

Chương 243 : Ám toán(phần 3)

Ngày đăng: 09:45 18/04/20


Dịch giả: Hương Giang



Thu Trường Phong tung người nhảy đến gần Trương Định Biên, thân hình đứng thẳng, sắc mặt buồn thăm thẳm. Hắn thấy Trương Định Biên không di chuyển nổi rồi.



Lão đã gần trăm tuổi thổ ra từng bụm từng bụm máu tươi màu xanh, thân hình vốn tựa núi, nay đứng thẳng cũng khó khăn. Phong Vân tiên vẫn còn đang lay động, tiếng phong vân ai oán trong không trung khiến người nghe rơi lệ.



Thu Trường Phong hận, hắn hận chính mình sao không sớm ra tay. Trương Định Biên xong rồi, đúng như hắn mong muốn, nhưng hắn lại thấy bi thương khó hiểu, phẫn nộ vô cùng, thậm chí còn có. . . hối hận, rất hối hận.



Kẻ đánh lén Trương Định Biên lúc mấu chốt đó chính là kẻ mà Trương Định Biên đã bất bình thay cho Kiều Tam Thanh- không ai nghĩ đến Kiều Tam Thanh.



Kiều Tam Thanh chạm mắt Trương Định Biên, lão không dám đối mặt, lặng lẽ cúi đầu.



Ánh mắt Trương Định Biên lộ vẻ sầu thảm. Ánh mắt tang thương ấy nhìn xẹt qua mặt mọi người, hai mắt đều lộ ra sắc xanh. Lão không nhìn Kiều Tam Thanh, bởi vì lão đã rõ, đây là một cái ván cờ, nước cờ để đối phó lão- Trương Định Biên. Kiều Tam Thanh bị thương, nhưng bị thương không nặng, bởi vì Mạc Tứ Phương vốn cùng một giuộc với Kiều Tam Thanh. Vừa rồi khi hai người ra tay, chỉ là diễn trò, diễn cho Trương Định Biên xem, để lừa lão.



Trương Định Biên già rồi, không chịu được thất bại nữa, lại té ngã lần này vĩnh viễn không có cơ hội làm lại. Nhưng lão vẫn không rõ vài chuyện, bởi vậy lão nhìn Thu Trường Phong, lão không biết tột cùng Thu Trường Phong đóng vai gì trong bàn cờ này?



Lão nhìn thấy sự phẫn nộ trong con mắt Thu Trường Phong, đột nhiên nở nụ cười. Máu nhuộm xanh chòm râu lão, lão sống không còn bao lâu nữa, nhưng lão vẫn nở nụ cười, cười đắc thắng, cười đến vui mừng: “Hóa ra ngươi cũng không hiểu.”



Ánh mắt Thu Trường Phong đầy phẫn nộ, hắn cắn răng thốt lên: "Ta hiểu rõ."



Trương Định Biên liền giật mình, chỉ cảm thấy trái tim bóp nhanh từng đợt, chước nhiệt nóng rực như lửa, từng tia sinh mệnh dần bỏ lão mà đi. Lão có chút thất vọng bảo: “Hả. . . Ngươi. . . hiểu rõ?" Ai cũng không rõ tâm sự của lão, lão cũng không hiểu. Giờ phút này, thật kỳ lạ lão không phẫn nộ mà lại thất vọng. Lão thật sự không ngờ Thu Trường Phong cũng trở thành người như vậy



Trên đời này. . . Anh hùng vốn đã cô đơn, vì sao phải móc cả tim ra đều đấu nhau với người?



Lửa giận bừng lên trong mắt Thu Trường Phong. Hắn không nhìn Trương Định Biên, mà nhìn tới Diệp Hoan chờ hắn nói: "Ta hiểu rõ!"



Diệp Hoan sờ vết roi tại ngực, cười nhạt nói: "Ngươi hiểu rõ? Không ngại nói nghe thử."



Thu Trường Phong nhìn lướt qua Kiều Tam Thanh rồi chuyển sang nhìn Diệp Hoan: "Ngươi hiển nhiên liên quan mật thiết cùng Phủng Hỏa Hội, các nhân vật đầu não của Bài giáo chỉ sợ quá nửa đều bị các ngươi mua chuộc, Kiều Tam Thanh, Mạc Tứ Phương đã sớm đầu phục các ngươi. Các ngươi tới đây lần này, vốn là muốn thôn tính Bài giáo, có lẽ muốn thu thập nốt Mục Lục Ngự."


Pháo hoa nổ tung trên bầu trời sáng lạn lóa mắt.



Khi pháo hoa tan, ở phương trời không xa đột nhiên cũng hiện lên một đạo quang hoa, sáng lạn mỹ lệ.



Diệp Hoan biến sắc, trong đầu đột nhiên hiện lên một câu tương truyền.



Cẩm Y vô tình, ngũ quân phong lãnh, tam thiên, Thần Cơ, Quỷ Thần cũng kinh!



Cẩm Y, ngũ quân, tham thiên, Thần Cơ vốn là tứ đại sức mạnh quân sự của Đại Minh chấn động bát phương. Chẳng lẽ là trước khi tới Vinh phủ, Thu Trường Phong đã sắp đặt rồi, cố ý bảo Diêu Tam Tư đi tìm Tam thiên? Thu Trường Phong phát ám hiệu, có người tiếp ứng, chẳng lẽ là Tam Thiên liên lạc với Thu Trường Phong?



Diệp Hoan vốn là ra vẻ thong dong, nhưng thời khắc này không chờ đợi nữa, hắn muốn ra tay. Tam Thiên rất khó đối phó, nếu chúng đến đây, cục diện sẽ thay đổi. Nhất định hắn phải giết chết Thu Trường Phong trước khi đám Tam Thiên kịp tới.



Diệp Hoan động ý niệm, nhưng Diệp Vũ Hà mới là người động thủ trước tiên – không một ai ngờ là người xuất thủ lại là Diệp Vũ Hà.



Dưới sự uy hiếp của bạo vũ, cho dù Thu Trường Phong cũng không dám động nhẹ nhưng Diệp Vũ Hà dám.



Đột nhiên nàng cảm thấy, Thu Trường Phong không muốn đưa nàng theo là có nguyên do, nguyên lai nàng gây vướng víu cho Thu Trường Phong, vẫn luôn là như thế.



Nàng theo Thu Trường Phong, chưa bao giờ phải làm cái gì. Nhưng Thu Trường Phong đã mấy phen liều mình cứu nàng. Hắn vì nàng, mấy lần gặp nạn, thân chịu trọng thương, sinh tử không rời. Cho tới bây giờ, mặc dù nàng lưu lại, nhưng vẫn còn làm Thu Trường Phong lo lắng.



Dù nàng biểu hiện lành lùng ra ngoài nhưng trong lòng nóng nảy, nàng không ngờ lại liên lụy Thu Trường Phong, nếu gây vướng cho hắn, không bằng chết!



Bởi vậy nàng ra tay.



Dù phải chết.



Kiếm nàng đã gãy nhưng còn vỏ kiếm, vỏ kiếm như kiếm đâm về phía Vinh Hoa Phú.



Nàng không thể ngờ là lần ra tay này lại dẫn tới hậu quả kinh khủng thế nào, nàng cũng không ngờ trọn đời này nàng và Thu Trường Phong bởi vì một kiếm này đã thay đổi hoàn toàn theo một hướng khác!