Đem Tâm Để Lại Bên Cạnh Ngươi!

Chương 9 :

Ngày đăng: 22:12 21/04/20


Nghe lời nói thiên chân mà thân thiết của Điểm Mặc, Thanh Vũ chỉ cảm thấy càng thêm chua xót. Nhưng mà y tự nói với bản thân không thể trốn tránh, có một số việc y phải tự mình chứng thực.



Thanh Vũ buông Điểm Mặc ra, lại vươn một bàn tay đặt trước người hắn, nơi đó đúng là vị trí của trái tim, lúc này cũng có thể cảm giác được từng đợt từng đợt nhảy lên. Hắn chậm rãi phóng xuất tiên lực từ đầu ngón tay vào chỗ kia, nhắm mắt lại cố gắng cảm giác cái gì.



Điểm Mặc đối với hành vi của y thập phần khó hiểu, nhưng không có ngăn cản, chính là nhu thuận đứng ở tại chỗ mặc cho y làm gì thì làm.Dù sao chính mình cũng không có cảm giác được gì dị trạng……



Bỗng nhiên, trong lòng hắn chấn động một chút, mà Thanh Vũ cũng phút chốc rụt tay về, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt.



” Thanh Vũ……?”



Điểm Mặc nhìn hắn, có chút khiếp đảm kêu một tiếng.



Thanh Vũ hoãn hoãn, thẳng đi đến bên cạnh không nói một câu. Điểm Mặc theo ở phía sau, lại sờ sờ ngực chính mình, không biết vừa rồi đến tột cùng đã xảy ra cái gì.



” Điểm Mặc, ngươi có biết trong cơ thể chính mình có tiên khí sao?”



Thanh Vũ đột nhiên mở miệng, Điểm Mặc ngẩn người, vẻ mặt dại ra mà tỏ vẻ chính mình không hiểu được lời y nói. Thanh Vũ khẽ thở dài một tiếng, lại nói:



” Ngươi vốn nên là yêu, vừa vặn trên người lại mang theo một cỗ tiên khí, ngươi một chút cũng không biết gì sao?”



Điểm Mặc sững sờ, mở hai tay ra quơ quơ trên dưới, bối rối lắc đầu:



” Cái gì tiên khí? Ta, ta không biết a.”



“…… Ngươi nói cho ta biết, ngươi là như thế nào tu luyện thành yêu?”




Không trung lại lần nữa hiện ra đoàn hào quang kia, Thanh Vũ sâu kín nhìn chằm chằm nó, trong mắt lại có vẻ thập phần vô thần, hơn nữa ngày mới nói với Điểm Mặc, hoặc cũng như nói với chính mình:



” Này…… Đúng là tâm hồn của ta.”



Điểm Mặc mạnh đứng dậy rút lui vài bước, mà theo động tác của hắn, đoàn hào quang kia cũng biến mất theo. Hắn thất thần lắc đầu, trong miệng thì thào lẩm bẩm:



” Cái gì tâm hồn, cái gì vì chính mình động tâm, ta căn bản nghe không hiểu.”



” Ngươi sẽ không nghe không hiểu!”



Thanh Vũ cũng đứng lên, một tay bắt lấy cánh tay hắn nắm chặt, quát:



” Nó chính là tâm của ta, ta thăng tiên mất đi tâm hồn! Lại mạc danh kỳ diệu chạy tới trên người của ngươi, cho nên mới sẽ làm cho ngươi tăng tiến tu vi, ngươi mới có thể tu luyện mà thành, cũng bởi vì có nó, các yêu loại khác mới không dám thân cận ngươi. Mà ta…… A, chính là bởi vì cùng tâm của mình gần nhau, nó mới có phản ứng, biến thành giống như ta động tâm!”



Hồn phách thất lạc của mình tự nhiên có thể nhận chủ, cho dù kí sinh trong cơ thể người khác, nhưng khi bản thể tiếp cận, cũng sẽ phát huy tác dụng vốn có.



Tâm hồn y ở trong cơ thể Điểm Mặc, bởi vì hắn tiếp cận mà có cảm giác, do đó cùng hắn gần gũi, làm ra phản ứng thất tình lục dục nên có. Khi rời khỏi Điểm Mặc quay về thiên giới, tâm hồn lại không ở bên cạnh, y cũng quay về trạng thái vô tâm vô tình.



Cho nên cũng chỉ có thời điểm y ở bên người Điểm Mặc, mới có thể có các loại tình cảm, một khi chia lìa, lại lần nữa hờ hững xử sự.



Cho tới nay đều nghĩ bản thân tâm động chính là một loại ảo giác, quá mức yêu thích Điểm Mặc cho nên mới sinh lỗi. Sao dự đoán được kia cũng không phải cái gì ảo giác, mà là y thật sự tâm động.



Chính là, kết quả lại là chân tướng nực cười như vậy ……