Đến Lượt Em Yêu Anh

Chương 15 : Chúng ta cùng ngủ

Ngày đăng: 16:38 19/04/20


Lâm Cảnh Nguyệt không cho anh công khai quan hệ của hai người, điều này làm cho Hà Tử Nghiệp rất rối rắm. Theo ý anh, anh đã nhận định cô là bạn gái của, như vậy bọn họ nên thoải mái ở cùng một chỗ, không cần tránh né điều gì, nhưng Lâm Cảnh Nguyệt không đồng ý, nói là sợ người trong công ty bàn tán.



Đối với tính tình duy ngã độc tôn của mình, Hà Tử Nghiệp cơ bản không thèm để ý đến bất cứ lời đồn đãi nào, dù sao cũng đã là người của anh, người khác thích nói sao thì nói. Nhưng cô nhóc da mặt mỏng, chết sống cũng không đồng ý, thậm chí còn lấy tức giận uy hiếp anh, hết cách rồi, anh không thể làm khác hơn là bắt lấy Lâm Cảnh Nguyệt hết hôn lại hôn, tiện nghi chiếm được không ít mới miễn cưỡng tạm đồng ý không công khai.



Lâm Cảnh Nguyệt đối với ý kiến “tạm không công khai” của anh rất là kinh hồn bạt vía, cô hiểu người này, không biết lúc nào anh sẽ thiết lập cái bẫy nho nhỏ với cô, sau đó làm bộ như chuyện của bọn họ là “không cẩn thận” bị người khác phát hiện, tất nhiên là phải an phận hưởng thụ lấy kết quả đạt được.



Nhưng đối với cái người cố chấp lại bá đạo cô cũng hết cách, không thể làm gì khác hơn là có thể kéo thêm một ngày thì kéo. Trước mọi người, bọn họ một là ông chủ, một là thư ký, sau lưng mọi người, anh lại ngày ngày chạy xe thể thao bóng loáng chạy đến ổ chim sẻ của cô chực ăn.



Lâm Cảnh Nguyệt cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt. Bọn họ cứ như vậy ôn hòa giống như đôi vợ chồng già kết hôn đã lâu, ấm áp bình thản. Nhưng Hà Tử Nghiệp cảm thấy chưa đủ, anh cảm thấy cô nhóc này chỉ là thuận miệng đồng ý với anh mà thôi, thực sự đối với anh không có cảm giác gì, nếu không vì sao anh chưa từng cảm nhận được nhiệt tình của cô? Không phải nói khi đang trong tình yêu cuồng nhiệt thì cô gái nhỏ lúc nào cũng quấn quýt lấy bạn trai sao? Tại sao Lâm Cảnh Nguyệt một chút phát triển theo khuya hướng này cũng không có?



Hà Tử Nghiệp ngồi tại bàn làm việc chống cằm trầm tư, một cánh tay khác vô ý thức gõ nhẹ mặt bàn, thở dài một chút, nên làm sao để cô nhóc kia càng thêm lệ thuộc vào anh nhỉ? Còn chưa nghĩ được phương pháp gì, đã hiện ra câu nói ngày đó của Lâm Cảnh Nguyệt: “Em mới 23 mà anh đã 30 rồi!”



30, 30, Hà Tử Nghiệp nhíu lông mày thật chặt, chẳng lẽ nhóc con kia thật sự cảm thấy anh già? Anh chợt ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, nghĩ một chút liền cầm điện thoại nội bộ lên: “Ngày mai đi với anh đến thành phố D công tác.”



Lâm Cảnh Nguyệt nhận được điện thoại của Hà Tử Nghiệp, theo bản năng quay về phía phòng anh nhìn một chút, phát hiện anh cũng đang nhìn sang, mỉm cười với anh: “Mấy ngày?”



Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của cô nhóc, Hà Tử Nghiệp tâm tình bỗng trở nên sáng sủa, anh suy nghĩ một vòng mới mở miệng nói: “Năm ngày!”



Lâm Cảnh Nguyệt không nghi ngờ gì, đáp một tiếng cúp điện thoại, thầm nghĩ Hà Tử Nghiệp thật rất bận rộn, lịch trình lại muốn xếp hàng dài. Hà Tử Nghiệp nhìn cô cúi đầu bận rộn lại không ngừng cười vui vẻ, năm ngày này anh thật sự rất chờ mong.




Lâm Cảnh Nguyệt thẹn thùng không dám nhìn anh, không thể tin cô lại nhìn anh đến ngu người, lần này đến cổ cũng đỏ lên rồi. Đứng lên, đoạt lấy cái muỗng chạy thẳng đến phòng tắm, mở vòi nước xối sạch cái muỗng, lúc chuẩn bị đi ra lại thấy trong gương khuôn mặt đỏ không ra gì của mình. Bước chân muốn nhấc lại không đi ra được, cô dùng sức thở hỗn hển mấy cái mới dám đẩy cửa đi ra ngoài, cố gắng đè lại cảm xúc rung động trong lòng.



Thấy Lâm Cảnh Nguyệt vội vàng hấp tấp vọt vào phòng tắm, khóe miệng Hà Tử Nghiệp khơi lên một chút, như không có nụ cười, anh dễ dàng gắp một miếng sò bỏ vào trong miệng, uhm…mùi vị không tệ. Không sai, anh chính là cố ý, sự thật chứng minh anh vẫn còn có sức quyến rũ! Nụ cười bên khóe miệng càng ngày càng lớn, Hà Tử Nghiệp vui vẻ ăn từng miếng từng miếng sò điệp rất vui vẻ.



“Món này làm không tệ, em nếm thử một chút.” Hà Tử Nghiệp gắp một chiếc cánh gà cho Lâm Cảnh Nguyệt, nhìn cô há miệng ngoan ngoãn trong mắt tràn đầy ý cười.



“Như thế nào?”



“Ăn rất ngon.” Gặm xong một chiếc cánh gà, Lâm Cảnh Nguyệt thành thật trả lời vấn đề của Hà Tử Nghiệp.



Hà Tử Nghiệp gật đầu một cái, nụ cười trong mắt sâu hơn, giơ giơ đôi đũa trong tay: “Đó là của anh.”



Lâm Cảnh Nguyệt đang nhai nhất thời dừng lại, khuôn mặt đã khôi phục lại bình tĩnh lại trở nên đỏ ửng, vậy thì thế nào, dù sao bọn họ hiện tại là tình nhân!



“Em có muốn nếm thử mùi vì của sò điệp nướng không?”



Anh vừa nói vừa nhích lại gần, Lâm Cảnh Nguyệt đang nghi ngờ vì sao muốn nếm mùi vị của sò điệp nướng mà anh lại muốn tới đây, Hà Tử Nghiệp đã nâng cằm cô hôn lên. Nụ hôn này kéo dài rất lâu,ngay lúc cô bị hôn cho choáng váng, cô đã hiểu được, thì ra trong miệng anh chính là hương vị của sò điệp nướng.