Dì Ghẻ

Chương 101 : Pha giải cứu kịp thời

Ngày đăng: 11:08 18/04/20


Nam đảo mắt nhìn xung quanh thì thấy trên xe có tất cả 4 gã giang hồ, tất cả đều mặc đồ đen, mặt mũi hung dữ. Nam bị ngồi giữa hai gã giang hồ với chân tay đã bịn trói cứng. Một tên ngồi trên ghế đằng trước nói:



- - Nhìn thằng ranh này cũng có nét giống bố nó đấy...Không hiểu anh Ngoạn định làm gì với nó nhỉ..?



Tên lái xe cười:



- - Lệnh từ anh Ngoạn là chỉ cần bắt đứa con gái, còn thằng con trai có thể giết. Tuy nhiên chúng mày không bắt được đứa con gái thì giờ phải để nó sống mới có cái để nói chuyện với anh Ngoạn.



Nam nghe thấy thế thì nghĩ ngay đến bé Hạnh đã gặp chuyện, nó giãy dụa rồi dùng đầu húc mạnh vào bụng một tên ngồi cạnh khiến hắn đập mình vào cửa xe. Tức tối tên giang hồ túm tóc Nam đấm thẳng vào mặt thằng bé một cách không nương tay. Vừa đấm hắn vừa chửi:



- - Địt con mẹ mày, dám bướng với bố mày à...Chết cụ mày đi…



Liên tiếp là những cú đấm thẳng vào vùng đầu, vùng mặt khiến máu mồm máu mũi Nam chảy ra nhoe nhoét khắp mặt. Tên ngồi trên quay lại quát:



- - Đủ rồi, mày định đánh chết nó à….Tối nay mà không có người thì không chỉ mày mà cả bọn tao đây cũng sống không yên đâu.



Quay xuống nhìn Nam lúc này đã gục xuống vì đòn đau, tên ngồi trên nói:



- - Mày tốt nhất nên ngồi im đi thằng ranh con, không thì tao không đảm bảo được đoạn đường 20km sắp tới đây mày có còn lành lặn hay không đâu đấy.



Tên vừa đấm Nam vẫn chưa hết bực, hắn nắm đầu Nam đập mạnh xuống ghế một cái nữa mới chịu thôi. Nam đau đớn không thể kêu lên được vì miệng đã bị băng dính dán chặt. Mắt mũi nó hoa lên vì choáng, nhưng nó vẫn lo cho bé Hạnh, không biết con bé giờ đang ở đâu, liệu nó có bị bọn người độc ác, dã man này bắt đi rồi không..? Nam mơ hồ nghe thấy một tên đang nói chuyện điện thoại, hắn bật loa ngoài cho đám anh em còn lại đều được nghe:



- - Dạ em xin lỗi đại ca, cũng tại lúc đó đông người hơn nữa dường như chúng nó đã chuẩn bị từ trước nên em chậm hơn một nhịp.




Cô Thúy hốt hoảng ngó vào trong xe rồi ồ lên:



- - Đây chẳng phải là cô bé em gái của Nam sao…? Sao anh lại đứa cô bé đến đây…? Mà chuyện anh nói là gì vậy..?



Chú Đại cũng không nghĩ cô Thúy lại biết Hạnh, chú Đại trả lời:



- - Chuyện dài dòng lắm, nhưng nếu cô biết đây là em gái thằng Nam thì tôi cũng không giấu, hiện tại hai anh em Nam đang bị săn đuổi bởi những kẻ giang hồ...Nhiều ngày qua tôi phải bí mật theo dõi từng bước đi của con bé, may mắn sao tôi đã kịp đưa nó đi trước khi nó bị bắt cóc. Nhưng tôi chỉ cứu được một đứa, hiện tại Nam ra sao tôi chưa biết được. Chính vì vậy tôi phải quay lại đó để xem Nam thế nào..? Nhưng tôi không thể đưa con bé đi cùng vì rất nguy hiểm…..Mong cô trông nó giúp tôi đến khi tôi quay lại...Tôi biết yêu cầu của tôi là quá đáng nhưng mong cô hãy tin tưởng và giúp đỡ tụi nỏ….Tôi…



Cô Thúy mở cửa xe đón bé Hạnh rồi quay lại nói với chú Đại:



- - Tôi không biết các anh làm những gì, nhưng bọn trẻ là vô tội….Đừng lôi chúng vào những việc mà người lớn các anh phạm sai lầm...Anh không cần nói nữa, tôi sẽ chăm sóc cô bé….Nhưng...nhưng….anh phải quay...lại đón nó đấy….



Chú Đại mừng rỡ nói với Hạnh:



- - Hạnh ngoan, cháu ở lại chơi với cô này nhé, chú đi đón anh Nam rồi sẽ quay lại đón Hạnh. Nhớ ngoan không anh Nam về đánh đòn đấy.



Hạnh được cô Thúy bế cười tít mắt nói:



- - Đây là cô giáo của anh Nam...hi….hi..hi..



Chú Đại cúi đầu cảm ơn cô Thúy rồi lên xe đi mất, để lại hai cô cháu nhìn theo chiếc xe, cô Thúy bỗng nhiên cảm thấy bất an vô cùng……