Dì Ghẻ

Chương 41 : Đại “ ca” đến trường

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Sáng hôm sau Nam dường như lạ nhà nên dậy rất sớm, 5h sáng nó đã tỉnh giấc. Nhìn chú Đại ngủ ngục luôn trên giường bố Nam đang nằm Nam biết chú Đại mấy hôm nay vô cùng vất vả. Khuôn mặt chú Đại hốc hác đi trông thấy, dang vẻ chỉn chu tươm tất thường ngày bây giờ thay vào đó là sự mệt mỏi, đến râu ria mọc túa xua còn không buồn cạo. Nam mở balo lấy bàn chải đánh răng cùng kem đánh răng, khăn mặt đã được bà ngoại chuẩn bị cho đầy đủ bước vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt. Nó cố đi thật chậm rãi tránh gây tiếng động vì sợ chú Đại tỉnh giấc.



Xong xuôi Nam quay lại ghế ngồi dựa vào đó nhìn bố vẫn đang mê man chưa có giấu hiệu tỉnh lại. 6h sáng tiếng chuông điện thoại reo làm chú Đại tỉnh giấc, bắt máy nghe chú Đại ngái ngủ hỏi:



- - Chị Dung à, sao chị gọi em sớm thế….



Nam nghe thấy tên Dung chắc đoán đó là bác Dung, mà có khi cũng không phải. Không biết bên kia nói gì mà chú Đại tá hỏa vội choàng dậy mồm nói:



- - Chết thật em quên mất, khổ mấy hôm không được ngủ nên em ngủ quên. Giờ em ra ngay đây…..



Nhưng sau đó chú Đại lại bình tĩnh ngồi xuống ghế rồi cảm ơn rối rít, Nam liền hỏi:



- - Bác Dung cháu phải không ạ…?



Chú Đại đáp:



- - Ừ, chết thật chú quên mất là chở cái Hạnh đi học, nãy bác Dung gọi nhưng bác ấy bảo từ giờ để bác ấy đi làm rồi chở Hạnh đi học luôn. Vì chú cháu mình ở trong bệnh viện vòng đi vòng lại thì xa lắm. Chú đãng trí quá…..



Nam trả lời:



- - Dạ vâng, để bác Dung chở đi cũng được chú ạ...Cháu thấy chú cũng mệt mỏi lắm rồi…



Chú Đại nhìn đồng hồ đã gần 6h30, chú hỏi Nam:



- - Trường cháu mấy giờ thì vào học…?



Nam đáp:



- - Dạ 7h vào học chú ạ…



Chú Đại suy nghĩ:
Mụ Hường hơi sượng khẽ lí nhí:



- - Dạ ý con không phải thế, chứ con cũng lo lắm chứ…



Bố chú Đại thở dài rồi lại ngồi khẽ nắm tay, bóp chân cho bố Nam. Căn phòng im lặng, ngột ngạt vì không ai chịu nói thêm với ai câu nào. Về phần Nam, sau khi được chú Đại chở đi ăn bún bò Huế xong hai chú cháu đến trường. Vừa đúng tầm ra chơi nên sân trường khá đông, nhìn bộ dạng chú Đại đi quả oto đen ông bảo vệ phải hỏi han mãi, cuối cùng Nam phải đưa cái thẻ học sinh ra nói là đến xin nghỉ học vì bố bị ốm thì ông bảo vệ mới cho đánh xe vào.



Bước xuống xe cả lũ học sinh hướng tất cả ánh nhìn vào chú Đại, cũng phải thôi vì toàn học sinh nên nhìn thấy quả lão đại ăn mặc chất, áo khoác vắt vai, tay thì xăm kín, đầu thì trọc, đã vậy còn đeo kính đen. Thấy nhiều người nhìn chú Đại vội mặc cái áo khoác vào để che đi những hình xăm. Nhưng quá muộn khi mọi ánh nhìn đều đang chăm chú vào hai chú cháu.



Bất ngờ hơn đó là đám học sinh còn thấy Nam đi bên cạnh quả đại ca giang hồ ấy, lại còn bước xuống từ con oto đen bóng loáng. Quá choáng ngợp, chưa kể đến mặt thằng Nam còn có vết sẹo dài bên trên mắt trái. Nếu như bên Trung Quốc nó có quả phim người trong ao hồ thì nhìn cảnh chú Đại thảo thượng phi trên sân trường cùng thằng đệ cứng là Nam không khác gì giang hồ về làng.



Đám bạn cùng lớp Nam cứ thế đứng chỉ trỏ, trầm trồ. Có lẽ sau ngày hôm nay thằng nào đang có ý định động vào Nam nên suy nghĩ lại. Nam dẫn chú đại đến phòng hiệu trưởng, bà hiệu trưởng nhìn hai chú cháu điều đầu tiên bà ấy làm là giật mình, miệng nói hơi rối:



- - Anh...anh làm gì….à không anh có việc gì vậy..?



Chú Đại tháo kính đen, Nam vội trả lời:



- - Dạ thưa cô, em là học sinh lớp cô Thúy...Bố em đang nằm viện nên chú em dẫn em đến trường xin nghỉ học ạ…



Bà hiệu trưởng hơi hốt nhưng nghe xong thì bình tĩnh đáp:



- - Vậy em dẫn chú sang phòng họp giáo viên đợi một lát..



Nam lại dẫn chú đi dọc hành lang, vô tình lúc đó Trang đi qua, thấy Nam cô bé định gọi nhưng nhìn sang bên cạnh thấy chú Đại thì nó vội im bặt. Nam nhìn Trang khẽ cúi mặt rồi đi thẳng. Chú Đại quan sát thấy bèn hỏi:



- - Cô bé kia là bạn cháu hả...Nhìn xinh đấy...Có phải người yêu không..?



Nói đến tình yêu là thằng Nam đỏ chín mặt không nhấc được mồm. Nhìn mặt nó chú Đại bắt được thóp khẽ vỗ vãi nó cười:



- - À kinh...thằng này được...