Dì Ghẻ

Chương 58 : Không phải xoắn…

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Tất nhiên mọi việc xảy ra sau đó là Nam không còn chỗ nào ngồi ngoài phòng họp giáo viên. Cả trường xôn xao vì thanh niên lớp 12 bị thanh niên lớp 10 đập vỡ đầu, phòng ý tế của trường phải chuyển thanh niên hổ báo lớp 12 kia vào viện để khâu. Còn Nam được ngồi một mình một chỗ trong cái lắc đầu ngao ngán của toàn bộ giáo viên.



Bản thân cô Thúy cũng không biết phải xử lý ra sao, phải đợi đến khi toàn bộ giáo viên bộ môn lên lớp, bà hiệu trưởng mới đi qua chỗ cô Thúy nói:



- - Cô phải làm sao giải quyết trường hợp này nhanh lên, nếu để trên bộ mà biết thì trường mình không xong đâu.



Cô Thúy ấp úng dạ vâng gật đầu, cô hỏi Nam:



- - Tại sao em lại làm thế, không phải cô đã nói chuyện này để nhà trường giải quyết cơ mà..? Em khiến cậu kia phải vào viện để khâu do vết thương bị rách chuyện này không phải chuyện nhỏ đâu. Cô phải mời bố mẹ em đến…?



Nam lẳng lặng đáp:



- - Mẹ em mất rồi, còn bố em vẫn đang nằm viện…



Cô Thúy ngớ người nói:



- - Thế bây giờ cô phải gọi cho ai là người thân của em đây..?



Nam đáp:



- - Giờ chỉ còn mỗi chú Đại thôi ạ..



Cô Thúy lắc đầu:



- - Nhưng số đó lần trước cô gọi mấy lần đều không được…



Nam trả lời:



- - Lúc đó chú ấy trong trại….à nhầm, luc ấy chú Đại bị mất điện thoại nên mất luôn cả sim. Phải tuần sau mới làm lại được, giờ cô gọi là chú ấy nghe ngay đấy.



Cô Thúy đáp:



- - Cô biết tầm tuổi bọn em có những suy nghĩ không kiểm soát được hành động, nhưng nếu chuyện này không được giải quyết êm xuôi thì em nhiều khả năng sẽ bị đuổi học đấy. Nhẹ thì cũng bị đình chỉ…..Cô cũng nghe Trang nói hết mọi chuyện, cô cũng đã trình bày với hiệu trưởng, nhưng việc em đánh vỡ đầu cậu ta lại là chuyện hoàn toàn khác. Em có biết bạo lực học đường hiện nay đang bị cả xã hội lên án không..? Nếu trên sở mà biết chắc chắn không bỏ qua…



Nam im lặng vì nó biết giờ có thanh minh cũng chẳng giải quyết vấn đề gì, cô Thúy lấy điện thoại gọi cho chú Đại. Cuộc nói chuyện không như kế hoạch bắt đầu:



- - Alo, anh Đại phải không..?




- - Xin lỗi, tôi là phụ huynh cháu Nam..



Cô Thúy đứng dậy chào rồi vội nói:



- - Anh đi với tôi sang bên phòng hiệu trưởng, cô hiệu trưởng muốn trao đổi với anh một số chuyện. Hiện tại phía gia đình cậu học sinh kia cũng đang khá căng thẳng trong bệnh viện.



Chú Đại nhìn Nam nháy nháy mắt, Nam thì nhìn ra lắc đầu nguầy nguậy. Hai chú cháu chẳng nói được với nhau câu nào, biết cháu mình giờ gây tội lớn, chú Đại sang phòng hiệu trưởng với một thái độ vô cùng ôn hòa và nhã nhặn:



- - Dạ, chào cô hiệu trưởng, tôi à..em là chú của cháu Nam.



Bà hiệu trưởng nói:



- - Sao lại là chú, thế bố mẹ của em ấy đâu…? Việc này phải bố mẹ đến mới giải quyết được. Thầy giáo trong bệnh viện vừa gọi về nói phụ huynh người ta rất gay gắt khi con đi học mà nhà trường lại để bị đánh đến khâu 4 mũi. Cậu chỉ là chú tôi e nói họ không nghe đâu.



Chú Đại hơi khó chịu khi nghe bà hiệu trưởng nói thế, nhưng chú vẫn nhịn:



- - Không giấu gì cô, mẹ Nam mất sớm. Bố thì nằm viện đợt vừa rồi chưa tỉnh nên cả nhà chỉ còn chú đi đến đây được thôi ạ. Con dại cái mang, tôi đây cũng như bố của cháu, có vấn đề gì hiệu trưởng cứ nói. Gia đình nhà kia thích gì...à không ý tôi là muốn như nào cũng được ạ.



Cô Thúy vội đỡ lời, vì cô biết nguyên nhân vì đâu Nam lại hành động như thế:



- - Thưa hiệu trưởng, thực ra chuyện này cũng có nguyên nhân. Em cũng đã hỏi một vài em học sinh trong trường. Quả thật sáng nay em học sinh lớp 12 là người đã đánh em Nam trước. Chuyện này có bác bảo vệ chứng kiến...Chính vì vậy em nghĩ đầu tiên nên để hai gia đình nói chuyện cùng với nhà trường trước. Sai đến đâu sửa đến đó….Chứ nếu cứ quy trách nhiệm một phía cũng không được..



Chú Đại nghe xong đập bàn nói:



- - Cái gì, thằng Nam bị đánh trước á...Đâu, thằng đấy nó đang ở đâu.



Bà hiệu trưởng xanh mặt, riêng cô Thúy thì lườm chú Đại rồi nói:



- - Xin lỗi anh, anh đang ở trong trường….Đúng là em Nam bị đánh trước nhưng hành động của em ấy lúc sau là không chấp nhận được.



Chú Đại hằn học:



- - Vậy giờ cô đưa tôi đến gặp gia đình cái thằng bị đánh…