Dì Ghẻ
Chương 86 : Cuộc chiến bắt đầu
Ngày đăng: 11:07 18/04/20
Lão Phiến nhìn miếng thịt nhớp nháp là đủ hiểu chuyện gì đang xảy ra, lão cũng chẳng mất nhiều thời gian khi có thể nghĩ ngay đến ông Tuấn:
- - Thằng chó chết, không ngờ được rằng nó dám làm đến mức này. Mày giỏi lắm..
Nhấc điện thoại lão Phiến gọi cho ai không biết chỉ biết lão nói:
- - Gọi tất cả đến đây, xảy ra chuyện rồi…
Chỉ khoảng 15 phút sau, tại ngôi biệt thự to nhất khu của lão Phiến đã có hàng chục oto đỗ trước cổng. Kẻ đứng ngoài, người đi vào trong, không thiếu những tay đâm chém, máu mặt. Tất cả được dẫn vào một căn phòng kín đáo, bí mật. Nhiều kẻ ở đây vẫn chưa biết được sự việc xảy ra đêm qua. Lão Phiến đặt cái hộp giữa bàn rồi nói mọi người mở ra.
Nhìn miếng thịt không ít kẻ phải bịt mũi lại vì mùi máu tanh bốc ra từ chiếc hộp, một tay chân của lão Phiến tròn mắt ú ớ:
- - Đây….đây...có phải là hình xăm của anh Kiên..không..ạ..?
Lúc này cả đám mới thật sự chú ý vào miếng thịt, tất cả nuốt nước bọt nghe lão Phiến nói:
- - Đúng vậy, tao vừa nhận được tin thằng Kiên cả đêm qua không về nhà. Thêm một tin nữa ngôi nhà nó mua cho con bồ trẻ cũng cháy rụi đêm qua. Bên công an nói xác định hai xác chết một nam, một nữ. Sáng sơm hôm nay cái hộp này được đặt trước cửa nhà tao. Dù đã trích tất cả các camera nhưng không thể biết được đấy là ai vì nó che mặt kín từ đầu đến chân.
Đập mạnh tay xuống mặt bàn lão Phiến gầm lên:
- - Lại là gái, tao đã nói chúng mày bao nhiêu lần rồi….Đừng bao giờ để đối thủ nắm được thóp của mình. Chúng mày có biết chuyện này là do ai làm không..?
Một tay khẽ trả lời:
- - Dám làm như thế này không ai khác chỉ có lão Tuấn. Con chó điên ấy, chỉ có nó mới dám động đến người của chúng ta.
Một kẻ khác đáp:
- - Nhưng chẳng phải nó đang bị thương nặng, tao còn nghe đồn sau khi bị vợ lừa hết tất cả nó còn tái phát vết thương phải chuyển lên viện trên cơ mà. Hơn nữa sao nó dám làm thế trong khi chúng ta đông người lại chiếm gần hết các địa điểm làm ăn.
- - Cháu đọc của chú làm gì…?
Bà ngoại cười:
- - Thế chú Đại ở đây ăn cơm luôn nhé…?
Chú Đại quay lại đáp:
- - Dạ thôi bác ạ, giờ cháu phải đi có việc ngay bây giờ. Đợt này chắc cháu bận nên không ra đây được. Bác nhớ giữ sức khỏe nhé…
Chào bà ngoại với Nam chú Đại lặng lẽ bước ra khỏi nhà, Nam nhìn theo rồi bảo bà:
- - Lần này chú ấy làm sao ý bà nhỉ..?
Bà ngoại trả lời:
- - Chắc công việc chú ấy bận quá đó mà..
Chú Đại lái xe qua nhà ông Tuấn đồng thời cũng đến chỗ làm ăn nơi Long quản lý nhưng tất cả đều đóng cửa im lìm. Chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này, đột nhiên chú Đại nghĩ tới con mụ Hường đáng chết, đúng vậy, tất cả những điều này đều do nó mang lại. Đỗ xe ở chỗ của Long một lúc để suy nghĩ, chú Đại cũng không đoán được ông Tuấn đang ở đâu, nhưng phía đối diện bên kia đường có kẻ vừa nhấc điện thoại gọi đi, đầu dây bên kia bắt máy hắn khẽ nói:
- - Em không thấy bọn thằng Long đâu, nhưng em nhìn thấy cái thằng mang tiền đến trả nợ anh Kiên đợt vừa rồi….Chính nó, nó đi con xe màu đen….Nhưng có vẻ nó cũng không biết bọn kia đang ở đâu. Em không nhầm thì thằng này chính là em thằng Tuấn.
Bên kia đáp:
- - Ừm, tạm thời cứ chốt ở những địa bàn của chúng nó. Mà mày bám theo xem thằng đó nó đi đâu, không được để lộ vì nhiều khả năng nó sẽ cho ta biết thằng anh nó đang ở đâu. Nhớ là không được làm gì đâu đấy, cái tao cần là xác của thằng Tuấn. Nó còn sống ngày nào thì anh Phiến không yên tâm ngày ấy.
Chú Đại vừa đánh xe đi thì ngay lập tức một chiếc xe khác cũng rời khỏi vị trí bám đuôi để theo dõi. Dường như cuộc chiến bây giờ mới thực sự bắt đầu...