Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 262 : Giám thị

Ngày đăng: 23:26 19/04/20


Thái độ của Tiếu Ân cực kỳ thành khẩn, như một hài tử thật thà trả lời trưởng bối, không lộ ra vẻ khác thường nào cả. Cho nên Maren cùng David Kirby đều không nhìn ra sự thay đổi đáp án của Tiếu Ân, vốn hắn muốn giấu giếm Tạc Đạn Thuật nhưng giờ lại nói thẳng ra.



Hai ma pháp sư liếc nhìn nhau gật đầu một cái, vẻ cảnh giác trong mắt dần buông lỏng.



Maren khẽ quát một tiếng nói: "Con học thành Tạc Đạn Thuật sao không báo lại cho ta?"



Tiếu Ân nghiêng đầu, giả bộ ngây ngô không hiểu, đôi mắt biểu lộ vẻ hồn nhiên cùng kinh ngạc: "Sư phụ, người không hỏi con mà."



Maren ngẩn ra, một cơn buồn bực nổi lên, hắn muốn giận dữ đứng dậy mắng chửi Tiếu Ân một trận nhưng nhìn đôi mắt sáng ngời mở to của Tiếu Ân, lời trách mắng muốn tuôn ra nhất thời không thốt ra được.



Không sai, Tiếu Ân chẳng qua là một nhập môn học đồ mới học tập ma pháp được hơn hai năm mà thôi, bản thân mình từ trước cho tới giờ không yêu cầu gì về tiến độ tu luyện nên hắn không nói mình học thành Tạc Đạn Thuật cũng phải. Hơn nữa nhìn ánh mắt của Tiếu Ân, chỉ sợ hắn cùng không biết địa vị chính thức của nguyên tố triệu hoán hệ trong thế giới ma pháp.



David Kirby kinh ngạc nhìn đồng bạn, ngữ khí không thể tin hỏi: "Maren chẳng lẽ từ trước tới giờ ngươi không quan tâm đến tiến độ học tập của hắn?"



Sắc mặt Maren hiện lên nét xấu hổ, buồn bực nói: "David, hai năm trước hắn chỉ là một học đồ không biết gì, hơn nữa hắn còn tự học nguyên tố triệu hoán hệ, nếu đổi lại là ngươi, mới có hai năm ngươi có khảo hạch tiến độ của hắn không?"



"Cái này…" David Kirby khẽ lắc đầu cười khổ nói: "Nếu như là năm năm, mười năm, ta nhất định sẽ hỏi."



Maren khẽ hừ một tiếng, quay đầu nhìn Tiếu Ân, vẻ mặt hòa hoãn nói: "Tiếu Ân, một năm rưỡi trước con đã học thành Tạc Đạn Thuật rồi đúng không?"
"Hắn ở bên cạnh ngươi hơn hai năm, chẳng lẽ ngươi không tìm ra nguyên nhân sao?" David Kirby kinh ngạc hỏi.



"Tìm không được." Maren cười khổ nói: "Ta chú ý hắn rất lâu, nhưng không phát hiện ra nguyên nhân gì."



Nếu Tiếu Ân nghe được câu này, chỉ sợ sẽ bị hù dọa chết khiếp, đông thời sẽ cảm thấy may mắn bí mật của mình không bị lộ ra.



Sống tại ma pháp tháp hơn hai năm, hắn biểu hiện xác thực không khác gì nhiều so với các học đồ khác, khác biệt duy nhất là hắn hiếu động hơn so với các học đồ.



Tập luyện quảng bá thể thao khó có khả năng giấu diếm được Maren. Nhưng Maren không cảm ứng được chút năng lượng dao động nào khi Tiếu Ân tập luyện quảng bá thể thao. Cho nên, Maren cũng cho rằng hắn làm như vậy chỉ là để rèn luyện thân thể mà thôi, chứ không liên tưởng đến chuyện khác.



Thời gian chủ yếu của ma pháp sư dùng để minh tưởng cùng nghiên cứu ma pháp, cho nên tố chất thân thể cũng không tốt. Mặc dù cao cấp ma pháp, có đủ loại để tăng cường thể chất nhưng đối với ma pháp học đồ mà nói, cũng chỉ có cách tự rèn luyện thân thể mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Cho nên mặc dù quan sát Tiếu Ân luyện tập quảng bá thể thao trong thời gian dài mà không cảm ứng được bất cứ năng lượng dao động gì nên tự nhiên Maren sẽ không đem những động tác đó ghi nhớ trong lòng.



Vào buổi tối, Tiếu Ân mỗi lần đặt lưng lên giường liền lập tức tiến vào mộng đẹp. Mặc dù mắt hắn đeo kính nhưng luyện tập ma pháp trụ cột trong không gian hư cấu đều là dựa vào kích thích tiềm lực thân thể để đề cao lực lượng tinh thần, cho nên cũng không có bất cứ năng lượng nào dao động ra bên ngoài.



Trong tình huống đó, dù cho Maren có tiến hành giám sát hai mươi bốn giờ cũng đừng mong phát hiện ra bí mật gì, hắn cũng không có thừa tinh lực để rình coi tên đệ tử này.