Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 273 : Tiếng gọi quê hương

Ngày đăng: 23:26 19/04/20


Sau khi tạm biệt Benson, Tiếu Ân quay về phòng mình. Tất nhiên, lúc quay về hắn cũng tiện tay vác theo một đống vật liệu ma pháp.



Bởi vì là Maren dặn dò để Tiếu Ân học cách chế tạo ma pháp quyển trục, vì thế Benson cũng xem như đã tận lòng tận lực rồi, hễ trong phòng hắn có thứ gì, khẳng định là cũng chia cho Tiếu Ân một phần.



Nhiều đồ như thế mà Benson còn gọi hai người hầu học đồ của mình đến cùng vận chuyển rất lâu mới xong việc. Vì việc này Benson oán hận cả nửa ngày trời, bảo Tiếu Ân nhanh đi chọn thêm 2 tên người hầu học đồ.



Mặc dù những tài liệu này không có giá trị lắm, nhưng do số lượng khá nhiều, nếu như bán ra cũng là món tiền không nhỏ.



Cũng may, số tư liệu này Tiếu Ân không cần phải bỏ một đồng, tất nhiên, cũng không cần Maren và Benson trả tiền, bởi số tư liệu này đều là của công tước đại nhân biếu tặng.



Trên thế giới này, tuy rằng rất nhiều ma pháp sư quen với việc tự do tự tại, không muốn gia nhập bất kỳ quốc gia hay tổ chức nào, nhưng Tiếu Ân cũng buộc phải thừa nhận, những ma pháp sư có chỗ dựa ít nhất về chất lượng cuộc sống và tài liệu ma pháp cấp thấp thì hơn xa so với ma pháp sư độc hành.



Đặc biệt là đối với người mới tiếp nhận vào thế giới pháp sư mà nói, tìm một tổ chức có chỗ dựa vững chắc là điều rất cần thiết.



Tất nhiên, đến lúc đẳng cấp của ma pháp sư cao lên, ví như đạt đến cấp bậc đại ma pháp sư, vậy thì cũng không cần dựa vào bất cứ ai nữa. Vì đến lúc đó, tất cả nguyên liệu ma pháp mà họ muốn đã không còn là thứ mà người bình thường có thể cung cấp được nữa. Đối với họ mà nói, chỉ nhân vật có sức mạnh cùng đẳng cấp mới có tư cách qua lại.



Quay về đến phòng của mình Tiếu Ân không bắt đầu tiến hành chế tạo ma pháp quyển trục ngay, mà bất ngờ lên giường đi ngủ.



Trong lớp chăn Tiếu Ân đeo miếng che mắt lên, tiến vào Nhất Hào không gian.
Trong mắt của Nhất Hào khẽ lướt qua một tia sáng khác thường, đến cả người hắn lúc đó cũng như đông cứng lại, dường như đoạn chương trình lúc đó có một chút khác lạ vậy, giống như bản thân chương trình có biến hóa vậy.



Nhưng Tiếu Ân không hề chú ý đến sự khác lạ của Nhất Hào, mà lại hướng sự chú ý tập trung vào những lời nói của Benson trên màn hình.



Sau khi trải qua sự sắp xếp của Nhất Hào, những lời nói đó đã trở nên có hệ thống hơn, vì thế khi ghi nhớ, so với tình hình lộn xộn lúc trước đã tốt hơn nhiều, vả lại tinh thần lực của Tiếu Ân bây giờ đã tăng mạnh, năng lực ghi nhớ cũng theo đó mà tăng lên, vì thế chỉ sau nửa tiếng đã đem tất cả những nội dung đó nhồi nhét hết vào trong đầu.



Tất nhiên, trước mắt hắn chỉ là miễn cưỡng ghi nhớ, khoảng cách đến lúc có thể vận dụng chính xác, vẫn cách một vạn tám ngàn dặm.



"Nhất Hào, giúp ta chọn một mảnh da bụng của thú Gong Li, phân tích một chút tính chất trong đó, nói cho ta biết điểm mấu chốt." Tiếu Ân tiện miệng nói, nhưng đợi hai, ba giây, trong tim hắn dâng lên cảm giác kỳ lạ. là vì hắn không hề nghe thấy tiếng "vâng" quen thuộc.



Quay đầu lại nhìn, Nhất Hào vẫn đứng đờ ra ở chỗ cũ, tim hắn co lại, vội vã hỏi: "Nhất Hào, ngươi sao vậy?"



Nhất Hào dường như ngơ ngác một lúc, mới trở lại bình thường như cũ, và trả lời: "Không sao, chủ nhân, vừa rồi chương trình của tôi có chút rối loạn, bây giờ đã giải quyết được vấn đề rồi."



Tiếu Ân đến lúc này mới nhẹ nhõm, Nhất Hào không gian là sự giúp đỡ lớn nhất có thể giúp hắn trở thành ma pháp sư chính thức, hắn thật không dám tưởng tượng, nếu như mất đi không gian Nhất Hào, vậy thì tương lai của hắn sẽ trở lên mù mịt như thế nào.



Đem những lời ban nãy nhắc lại lần nữa, lần này Nhất Hào rất nhanh đã có làm xong xuôi.