Dị Giới Ràng Buộc

Chương 19 : Thỏa mãn

Ngày đăng: 02:39 19/04/20


Warn: H ( 18+)



——–



Vào những ngày cuối cùng của mùa thu, vạn vật ở thôn Thác Thủy bắt đầu trở nên tĩnh lặng, cùng nhau chờđón mùa đông rét buốt ùa về.



Hôm nay là ngày kết hôn của Sở Thần và Mạc U. Mấy ngày nay, chuyện này cũng làđề tài mà mọi người lôi ra bàn tán nhiều nhất. Ai cũng biết Mạc U là một á chủng xấu xí nghèo hèn, cho nên tất cảđều bất ngờ với tin y sắp kết hôn. Khi biết phu quân của y là Sở Thần, nam tử anh tuấn dạo gần đây khá nổi danh về tài săn thú dữ, thì mọi người lại càng thêm kinh ngạc. Trong mắt bọn họ, Sở Thần và Mạc U như hai thái cực cách biệt nhau. Bởi vậy rất nhiều người mang tâm tình xem hài kịch muốn đến dự hôn lễ của bọn họ.



Hôn lễ của Sở Thần và Mạc U diễn ra vào lúc xế chiều, trong buổi tiệc rượu đơn giản ấm cúng trừ trưởng thôn làm chủ hôn thì khách mời chỉ có Lạc Ô vàĐiền Ưu. Về phần những người trong thôn muốn đến dự thì phải xem vận may của họ, chỉ cần họ vượt qua được đàn sói hoang trước nhà thì Sở Thần sẽ nhấc ghế mời họ ngồi dùng tiệc, nhưng xem ra chả có ai may mắn cả.



Nghi thức hôn lễ cũng kháđơn giản, sau khi quỳ lạy linh vị phụ mẫu Mạc U, hướng người chứng hôn phát thệ sẽ yêu thương nhau trọn đời, người chứng hôn tuyên bố hai người là phu thê xong là kết thúc nghi lễ, mọi người cùng nhau ngồi vào bàn tiệc.



Trưởng thôn uống rượu mừng của Sở Thần xong liền cáo từ, Sở Thần cũng không giữ lão lại, bốn người bọn họ cùng nhau ăn uống chúc mừng. Tiếng nói cười vang vọng giữa khu rừng, xua tan bớt đi cơn lạnh đang dần đến.



Hôm nay, Sở Thần vàĐiền Ưu không uống quá nhiều rượu bởi vìĐiền Ưu phải chăm sóc Lạc Ôđang mang thai. Hai người bọn họăn xong liền nói lời chúc mừng rồi cáo biệt ra về, chừa lại không gian riêng cho đôi phu phu mới cưới.



.



.



Mạc U tiễn hai người Lạc Ô xong bước vào nhà thì Sở Thần đã dọn dẹp xong hết thảy, nhìn bóng lưng hắn, dưới đáy lòng y chậm rãi dâng lên niềm hạnh phúc. Gặp hắn, được hắn yêu và bây giờđã kết hôn với hắn, tất cảđều quáđỗi hạnh phúc. Ngước nhìn linh vị phụ mẫu, Mạc U nở nụ cười ngọt ngào – cảm tạ hai người đã mang hắn đến bên cạnh con.



Phía sau rơi vào cái ôm ấm áp, Mạc U yên lặng thả người vào lòng Sở Thần, ngoan ngoãn cho hắn ôm.



“Bảo bối, chúng ta đi tắm thôi.”Ôm y một hồi, nhìn bầu trời đã tối đen trước mặt, Sở Thần cúi đầu thấp giọng nói khẽ bên tai Mạc U.



‘Phựt’ một tiếng, Mạc U cảm nhận được dây thần kinh nào đó của y đãđứt đoạn, luống cuống đẩy Sở Thần ra, “Để ta… ta đi nấu nước nóng.” bỏ lại một câu liền vội vã chạy vào trong.



Sở Thần bịđẩy ra, nhìn vật nhỏ nhà mình hai tai đỏ bừng chạy mất hút thì phì cười. Tên Lạc Ô kia chắc lại cho y xem mấy thứ bậy bạ gì nữa rồi, để xem lát nữa y chạy thế nào —




Qua một hồi, tuy cảm giác đau đớn vẫn còn nhưng thêm vào chút tê dại, phía trong nội bích cũng tiết ra dịch lỏng, Mạc U hơi co rút phía dưới một chút, ngay lập tức cảm nhận được phân thân nóng hổi kia chậm rãi chuyển động ra vào, sau đó là một trận đâm rút mãnh liệt, Mạc U cảm giác mình nhưđang dập dềnh giữa cơn sóng dữ mà Sở Thần là cọc gỗ cứu mạng duy nhất, y bấu mạnh vào lưng Sở Thần, hé môi hô hấp một cách khó khăn, mỗi cú thúc vào của hắn như đánh vỡ linh hồn y, âm thanh rên rỉ tràn ra khỏi khóe môi



“A…ư..chậm….ưm…chậm…..ư….”



Sở Thần cuồng bạo đong đưa eo, được dịch lỏng nội bích tiết ra bôi trơn, ra vào càng thêm thuận lợi.



“Bảo bối, ta là ai?”



“Thần…ưm…là phu quân…ư…sâu quá….A….”



Hai tiếng ‘phu quân’ như chất kích thích, rốt cuộc Sở Thần cũng không thể khắc chếđược nữa, sa vào dục vọng mê loạn.



Thô bạo lật người y lại, hắn dùng tay cốđịnh eo y, phân thân nhắm thẳng tuyến tiền liệt mà xông mạnh vào, đâm tới tận cùng.



“Aaaaa—”



Hét lớn một tiếng, một lần nữa Mạc U bắn ra. Còn cự vật cứng nóng trong người y vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại.



Không biết qua bao lâu, thay đổi bao nhiêu tư thế,  Mạc U hiện tại nằm ngửa, hai chân bị hắn kéo đặt lên vai, y đã không thể bắn ra gìđược nữa, ý thức dần trở nên mơ hồ, xụi lơ, mặc Sở Thần xâm chiếm. Cả người y lốm đốm những vết bầm xanh tím, có vài chỗ còn bị cắn rỉ máu, trước ngực bị tàn phá thê thảm, phía sau thì chứa đầy dịch thể, theo động tác ra vào của hắn mà tràn ra ngoà, những tiếng ‘nhóp nhép’ *** mỹ vang lên khắp không gian tĩnh lặng.



Cuối cùng, sau khi nhấp mạnh vài cái, Sở Thần gầm lên một tiếng phóng thích những hạt giống cuối cùng vào sâu trong Mạc U.



Đổập xuống giường, Sở Thần sảng khoái cả người, phân thân vẫn chôn trong cơ thể y, không rút ra, nhìn sang Mạc U, thấy y đã ngất đi từ lúc nào. Sở Thần vuốt ve những dấu vết mình để lại trên cơ thể Mạc U, có chút áy náy, có chút thỏa mãn. Chưa bao giờ hắn điên cuồng nhưđêm nay, yêu thương hôn lên trán Mạc U, ôm y vào lòng, Sở Thần chậm rãi khép mắt lại.



Mạc U đã thuộc về hắn, chân chính là của hắn.



********