Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 767 : Ly biệt

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Có được chiếc nhẫn này, Dương Tử Mi không cần phải giống trước đây đi đâu cũng phải mang một đủ thứ đồ vật theo nữa.



Nếu sớm có chiếc nhẫn này thì cô đã không làm mất quyển sách và thẻ bài gỗ đào của Tống Huyền rồi.



- Ài, sao mà không gặp Liên Y sớm hơn nhỉ? Liên Y dễ thương, thật sự cảm ơn cậu, tôi thích cậu quá đi mất! 



Dương Tử Mi vui mừng ôm hôn Liên Y.



Liên Y chớp chớp mắt, nhảy ra khỏi lòng của cô, viết lên trên bàn: “Chiếc nhẫn này không là gì so với ơn cứu mạng mà cậu dành cho tôi!”



- Ha ha, tôi cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi! - Dương Tử Mi cười xấu hổ. 



“Ý muốn ban đầu của cậu không quan trọng, mấu chốt là cuối cùng cậu vẫn cứu tôi!” - Liên Y viết.



Dương Tử Mi lè lưỡi, gọi điện cho La Anh Hào:



- Thiếu tá La, em muốn đi tỉnh thành một thời gian. Trong thời gian em đi, chỉ có một mình Nha Nha ở nhà, nếu anh rảnh nhớ đến thăm cô ấy. 



- Để một đứa nha đầu vừa nhỏ, vừa ngốc lại yếu ở trong căn nhà to như vậy có nguy hiểm không? - La Anh Hào kêu lên.



- Cô ấy không chịu về nhà, em cũng chẳng có cách nào khác. Nếu anh lo lắng thì dọn đến ở cùng cô ấy đi, dù sao anh vẫn còn được nghỉ phép một năm cơ mà. - Dương Tử Mi cười nói.



- Ở thì ở, chẳng phải em nói loại người phổ thông như anh không thích hợp sống lâu dài trong nhà của em hay sao? - La Anh Hào nói như muốn gây gổ. 
- Tử Mi!



Lam Nha Nha trừng mắt nhìn cô: 



- Cậu ác chết đi được. Kệ cậu...Cũng không tiễn cậu nữa, cậu tự đi đi!



- Không tiễn thì thôi!



Dương Tử Mi cũng cố tình tỏ vẻ tức giận, đẩy chiếc xe đẩy của Tiểu Thiên, gọi Sadako: 



- Đi thôi, để cho cô nàng nào đó tự khó chịu một mình.



- Ai khó chịu chứ?



Lam Nha Nha quay đầu, nhìn thấy bộ dạng chuẩn bị xuất phát của Dương Tử Mi, mắt bỗng nhiên đỏ lên không nhịn được, nước mắt cô không ngừng rơi xuống. 



- Thật là, sao lại khóc rồi?



Dương Tử Mi lấy ra khăn tay đưa cho cô lau nước mắt:



- Đừng khóc, làm hỏng mất đôi mắt đẹp. Cậu chẳng phải là Liên Y có thể khóc ra kim cương, hơn nữa mình chỉ tạm thời rời đi thôi sẽ rất mau quay lại mà. 



Lam Nha Nha gục đầu vào vai Dương Tử Mi, khóc nhiều hơn.



Không ai rõ hơn cô rằng Dương Tử Mi có ý nghĩa như thế nào đối với cô.



Bố mẹ cho cô sinh mạng nhưng chính Dương Tử Mi là người cho cô hi vọng trong cuộc sống, bằng mọi giá chấp nhận cô, ở bên cô khiến cô tìm thấy niềm vui mà trước giờ cô chưa bao giờ có. 



Không có Dương Tử Mi thì không có cô ngày hôm nay.