Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 808 : Ăn vạ (1)

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Nếu ở thành phố A không có việc gì bận rộn thì Dương Tử Mi rất thích đi bộ trên vỉa hè. Đi bộ trên vỉa hè không phải là chuyện vất vả gì với cô, ngược lại cô có thể vừa dạo bước vừa sửa sang lại suy nghĩ hoặc là quan sát vẻ mặt vội vàng của người qua đường.



Đi tới đi lui, bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng la hoảng hốt, sau đó là âm thanh đồ vật bị ném vỡ. Một chủ tiệm là nam nhân có tướng mạo hung ác nhanh chóng chụp lấy cánh tay của một người phụ nữ, lớn tiếng quát:



- Cô làm vỡ đồ sứ triều Tống của tôi rồi, mau bồi thường cho tôi đi! 



Người phụ nữ kia dùng vẻ mặt mờ mịt nhìn người đàn ông.



- Tôi không có đụng vào người anh... Chính anh đột nhiên chạy tới trước mặt tôi làm rớt đồ mà!



- Tôi có bệnh hay sao mà lại quăng vỡ món đồ cổ giá trị ba trăm ngàn chứ?! Rõ ràng là cô lao đến làm rớt bể đồ sứ này, cô phải bồi thường cho tôi mau, nếu không… 



Trên mặt nam nhân kia lộ ra biểu tình hung ác. Lúc này, trong đám người đứng xem xung quanh bỗng có vài người chỉ vào người phụ nữ la lên.



- Đúng đó! Chúng tôi đều thấy tận mắt, là cô ta làm bể đồ sứ của anh ta!


- Các vị đại gia hãy bỏ qua cho tôi đi! Con gái tôi đang nằm viện, tôi thật sự không có tiền bồi thường cho các vị đâu! 



- Con gái cô nằm viện thì liên quan gì đến tôi? Dù sao cũng chính là cô đụng vỡ đồ của tôi, tôi muốn cô phải bồi thường không thì chúng ta tới cục cảnh sát! Cục trưởng chính là anh họ của tôi, cô chỉ có nước vào mà không có cách ra đâu!



Vẻ mặt nam nhân "Ăn vạ" kia lạnh lùng, ánh mắt hung ác nhìn người phụ nữ. Người phụ nữ kia sợ tới mức run rẩy, vội vàng lắc đầu.



- Tôi không thể đi cục cảnh sát được, con gái tôi đang nằm viện. Tôi còn phải chăm sóc con bé nữa, các người tha cho tôi đi! Các người muốn tôi bồi thường bao nhiêu? 



- Xem tình cảnh cô đáng thương như thế thì hôm nay tôi mở lòng từ bi để làm việc thiện, cô cứ bồi thường tôi ba ngàn là được!



Sắc mặt của nam nhân kia hiện lên vẻ trách trời thương dân.



- Giảm thêm một chút nữa được không? Con gái tôi nằm viện nên tôi còn phải đóng viện phí nữa. Bác sĩ nói nếu tôi không nộp viện phí thì sẽ đuổi con gái tôi ra khỏi bệnh viện. 



Người phụ nữ đầy mặt là nước mắt tiếp tục cầu xin.



- Đại ca, tôi đưa anh một trăm đồng… Mong anh tha cho tôi đi, được không?