Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

Chương 2 : Tân nương trăm vạn của tổng tài (2)

Ngày đăng: 09:13 18/04/20


Chuyển ngữ: Cực Phẩm



Trước đây, khi hai người quyết định mua biệt thự này là do nghĩ đến chuyện đôi lúc sẽ mở party cho nên diện tích có hơi lớn một chút, số lượng người giúp việc cũng khá đông.



Đối mặt với nhiều cặp mắt hiếu kỳ như thế, Tiêu Tê cảm thấy mình vô cùng mất mặt nên cậu che nửa bên mặt, nói: “Nói đùa thôi đó mà, mọi người ai làm gì thì làm tiếp đi.” Không đợi quần chúng vây xem giải tán hết thì cậu đã bị Trương Thần Phi nổi hứng gây rối khiêng lên vai, khiến cho cậu hô thành tiếng.



Trương Thần Phi duỗi chân dài nhanh chóng đi lên lầu hai, tiện thể vỗ lên mông tiểu kiều thê đang giãy giụa không ngừng một cái.



Quản gia với khuôn mặt đỏ bừng chỉ huy nhóm người giúp việc giải tán. Tình thú của người trẻ tuổi, ông lớn tuổi rồi nên càng xem càng không hiểu.



“Quản gia, cơm tối phải làm món gì đây?” Lúc bình thường đi làm thì hai người đều ở trung tâm thành phố, lúc này đến không báo trước nên phòng bếp không có dự trữ sẵn các món bình thường hai người hay ăn.



“Nấu chút cháo đi, lát nữa phu nhân sẽ ăn sau.”



Trong lúc này đây thì phu nhân không tài nào nhớ nổi được chuyện ăn cháo, bởi vì vừa đến phòng ngủ thì cậu liền bị ném lên trên giường lớn, hai mắt nổ đom đóm tính đứng lên: “Trương Đại Điểu, con mẹ nó anh…”



Nói được phân nửa thì không nói nổi nữa. Người nam nhân đang bước lại đây, hắn thô bạo cởi áo sơ mi lộ ra đường cong mê người, cơ ngực với màu da động nhân, chậm rãi liếm môi một cái, trong mắt tràn đầy dục vọng thật thật tại tại, vừa nguy hiểm vừa gợi cảm.



Cảnh tượng này kiềm hãm lại hô hấp của Tiêu Tê, vô cùng mê người, nhưng…



Người được cậu gọi là Trương Đại Điểu kia, trên đầu thì quấn một vòng băng gạc, dưới băng gạc lại lòi ra mấy nhúm bông y tế, tất cả hợp lại phối với biểu tình tà mị.



Nhìn vào vô cùng ngu ngốc!!!



Không đợi đến khi Tiêu Tê cười ra tiếng, người đã xé xong đồ của mình bắt đầu tiến đến xé đồ của cậu.



“Này, đừng, khoan đã…” Chưa nói xong thì môi đã bị ngăn lại, Tiêu Tê giùng giằng đẩy hắn ra.



Trương Thần Phi nâng cằm của tiểu kiều thê lên, buộc cậu dùng cặp mắt xinh đẹp kia nhìn thẳng mình, mang theo vài phần ác liệt tàn nhẫn nói. “Nếu em đã gả cho tôi thì phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, phải hầu hạ tôi cho tốt!”



Giọng điệu lãnh khốc, cường ngạnh kéo hai chân thon dài ra.



“Có nói là không thực hiện đâu, anh mẹ nó đi tắm… ưm…” Kết hôn đã rất nhiều năm, vất vả lắm Tiêu Tê mới bồi dưỡng Trương Đại Điểu thành hảo bảo bảo trước tắm sau tắm thì việc đột nhiên quay trở lại tình cảnh trước kia khiến cho cậu không thích ứng được.
Cao ốc chạm đến tầng mây, bên trong thì thiết kế theo phong cách mới lạ, khiến cho người nào lần đầu đến Thạch Phi cũng cảm khái không thôi.



Trương Thần Phi nắm tay tiểu kiều thê, ngẩng cao đầu bước vào thang máy dành riêng cho tổng tài dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.



“Nhất định bọn họ đang thắc mắc hôm nay tôi đang nắm tay vị tình nhân nào.” Tổng tài đắc ý nói. Trong nháy mắt khi cửa thang máy đóng lại, hắn rõ ràng nghe được âm thanh hít khí của các nhân viên.



“Hửm?” Tiêu Tê lơ đãng hỏi, “Anh còn có tình nhân khác à?”



“Làm sao? Ghen à?” Tổng tài ngả ngớn nâng cằm vợ mình lên.



Ánh mắt Tiêu Tê chợt trở nên bén nhọn, Trương Đại Điểu, anh chờ đó!



Âm thanh hít khí ngoài thang máy đúng là không phải ảo giác của tổng tài đại nhân đâu. Một đám tinh anh đứng ở cửa thang máy nhìn nhau, lạnh run.



“Má ơi, làm sao Tiêu tổng cũng đến đây vậy?”



“Chắc là đến kiểm tra rồi.”



Trong diễn đàn của công ty nhanh chóng bật cảnh báo cấp một.



[@Toàn thể, Tiêu tổng đã đến công ty, phải nhanh nhẹn chút!]



[Mong ông trời phù hộ tui không làm sai gì hôm nay cả. Tiêu tổng nghiêm khắc lắm QAQ]



[Cũng phù hộ cho tổng tài không làm gì sai hôm nay cả. Hai tay chắp thành hình chữ thập.jpg]



[Đồng tình với tổng tài…]



[Đồng tình với tổng tài +1]



[Đồng tình +10086]