Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Chương 57 : Sweetheart tế phẩm của huyết tộc (6)
Ngày đăng: 09:13 18/04/20
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Ma Vương cầm hộp lên cho fan đang xem livestream nhìn thấy, nhe răng nanh một lát, không rõ lắm: “Đây là loại trừng phạt gì vậy?”
Có fan nhanh chóng phản ứng.
[Không phải là do anh hoá trang thành ma cà rồng nên cho anh ăn tỏi hả, độc chết anh!]
[Ha ha ha ha ha, có lý lắm!]
[Ba ba Thần Phi muốn ban tội chết đó!]
Ma Vương lại hỏi chị nhân viên lần nữa, đúng là tự thân Trương Thần Phi gọi điện đến yêu cầu cho hắn thêm một hộp tỏi ngâm đường. Vẻ mặt đau khổ gắp một miếng lên, tỏi được ngâm trong dấm đường có mùi thơm khá dễ chịu, khiến cho muốn ăn liền.
“Đang tốt mà sao lại ban tội chết cho mình, là do mình đòi tổng tài hai tệ hả? Người nghèo thì không có nhân quyền sao?” Ma Vương bi phẫn gỡ hai cái răng nanh ra, cắn một miếng, đọc ra lời kịch trong phim cổ trang “Yêu Hậu Hại Nước”, “Hoàng hậu nương nương, cựu thần oan uổng thật mà!”
Fan đang xem đồng loạt cười như điên, lập tức vô số quà tặng được tung ra.
[Art Ma Vương nhận được “Lời an ủi của cán bộ kỳ cựu” x3, hiệu ứng âm thanh: Không có quan hệ gì với nữ đồng chí này!]
Mặt của ba Tiêu được vây quanh vô số bông hoa, hiệu ứng âm thanh vang lên nhiều lần, không ai quan tâm đến sống chết của anh chàng ma cà rồng kia cả, toàn khung bình luận chỉ có ha ha rồi lại há há.
Thế giới loài người chính là máu lạnh như thế vô tình như thế!
Tỏi ngâm đường ngọt ngọt chua chua, phối ăn cực hợp với mì trộn tương. Ma Vương ăn một miếng tỏi, lại cuộn một ít mì trộn tương ăn chung. Nhân vật trong game tạm thời không chiến đấu, đang cuốc đất trong sân nhà mình.
Trong trung tâm thể nghiệm game của Thạch Phi, tất cả các thiết bị đều liên kết với nhau, bao gồm cả microphone. Âm thanh ăn uống thông qua microphone giá trị xa xỉ truyền đến livestream, tiếng xì xụp không ngừng. Âm thanh nhai mì “nhép nhép”, tiếng cắn tỏi ngâm đường “rộp rộp”, còn có cả tiếng uống nước trà chanh “ực ực”, khiến cho người xem vô cùng muốn ăn.
[A Thần, ăn ngon quá ha.]
[Xin lỗi, tui vừa mới vào, đây là livestream ăn uống hả?]
[Đúng rồi đúng rồi, đây là livestream của Art dạ dày vương.]
Tiêu Tê nhìn Ma Vương ăn ngon miệng trên màn hình, tự nhiên thấy hơi đói.
Trương Thần Phi thấy tiểu kiều thê nuốt nước miếng, nghĩ là cậu sợ, dương dương đắc ý tắt livestream. Hình ảnh tiếp theo máu tanh lắm, không cho cậu nhìn được.
Không muốn hù doạ cậu quá mức, chỉ muốn cho cậu hiểu mình mạnh mẽ cỡ nào. Thân vương huyết tộc cúi đầu, cọ đôi môi mềm mại của tiểu tế phẩm: “Nhớ cho kỹ, không ai có thể cãi lại mệnh lệnh của thân vương huyết tộc, cả em cũng không thể.”
“Em cũng muốn ăn mì trộn tương với tỏi ngâm đường.” Tiểu kiều thê không hề cảm giác được nguy cơ nói.
“Em quên thân phận của mình rồi đúng không?” Dior tiên sinh mỉm cười giữ cằm tiểu kiều thê, trong mắt là một mảnh băng lãnh, “Em ăn tỏi là vì muốn ám sát bản vương hả?”
“Đợi chút.” Thân vương đại nhân kéo tiểu kiều thê, nhét dù vào tay hắn, tự mình bước lên lôi bó hoa hồng nhạt đằng sau ra.
Hoa hồng vẫn còn mới, dùng dây ruy băng thắt thành hình trái tim.
“Thần Phi…” Tiêu Tê không ngăn được, hoa hồng đã bị Trương Thần Phi ném mạnh trên mặt đất.
“Hoa của loài người sao có thể xứng với mẹ.” Giọng nói của Dior tiên sinh lạnh lùng, không phân được đây là lời thật lòng hay chỉ là lời kịch. Giày da đen đạp lên, nghiền bó hoa xinh đẹp tan nát.
Tiêu Tê thở dài, nếu như không đoán sai, hoa này chắc là ba Trương Thần Phi đưa đến. Nhiều năm thế rồi mà hắn vẫn không thể tha thứ cho ba mình.
Đội mưa đi đến nghĩa trang không thì tốt cho bệnh cảm. Lúc Tiêu Tê trở lại biệt thự thì không ngừng chảy nước mũi, tắm nước nóng xong mới ổn hơn. Lại ngủ thêm một ngày, đến tối còn bị nóng thêm.
Mà thân vương đại nhân đi thăm mẹ về thì tâm tình trở nên tệ hại, đến ngày thứ hai cũng không giảm. Cả ngày coi chừng tiểu kiều thê, một tấc cũng không rời, thậm chí đi toilet cũng lẽo đẽo theo sau.
“Em bị cảm chứ không phải độ kiếp, còn có thể bay mất à?” Tiêu Tê ngồi ở trên bồn cầu không biết nói gì. Cậu đã ổn lắm rồi, không sốt cũng không đau đầu.
“Tôi có một việc quan trọng muốn nói với em. Tôi đợi em ở ngoài.” Ma cà rồng ưu nhã cúi người, hôn tiểu kiều thê một cái rồi thân sĩ bước ra ngoài đóng cửa lại.
Đến khi Tiêu Tê tắm xong bước ra ngoài thì thấy trên giường rải đầy cánh hoa, còn có một ma cà rồng tiên sinh miệng ngậm hoa hồng.
“Phịch”, khăn lau đầu trong tay rớt xuống, Tiêu Tê nhìn tạo hình Trương Đại Điểu trên giường: “Anh…”
Đột nhiên bị ôm lấy, được đặt lên đám cánh hồng, tóc còn chưa sấy khô dính vào cánh hoa. Tiêu Tê giùng giằng muốn bò dậy.
Hoa hồng tươi đẹp. Làm nổi bật da thịt trắng nõn của tiểu tế phẩm, thoạt nhìn cực kỳ ngon miệng. Dior tiên sinh liếm liếm môi, bước đi y như tước sĩ bò lên giường, bắt người đang cố trốn lại. Xoa lên cánh môi nhạt màu, cầm nhành hoa quét hờ qua: “Thiếu niên à… Em nhất định là lời nguyền rủa của thần minh từ ngàn năm trước, nếu không phải thì sao tôi lại trở nên điên cuồng như thế này chứ?”
“Nói tiếng người.” Tiêu Tê bị hoa hồng trong tay hắn cọ ngứa, nhịn không được cau mày.
“Thân thể của em quá yếu đuối, hãy để cho tôi sơ ủng em đi. Biến em thành ma cà rồng, có sinh mệnh vĩnh hằng giống như tôi vậy.” Thân vương đại nhân thâm tình vịnh ngâm, ném nhành hoa xuống, ôm tiểu tế phẩm vào trong lòng.
Sơ ủng, Tiêu Tê biết. Nghe kể ma cà rồng cấp cao có thể biến người bình thường thành ma cà rồng, trước tiên là hút khô máu người này, sau đó thì cho người này uống máu của ma cà rồng đó.
“Anh… anh muốn làm thế nào?” Tiêu Tê đẩy hắn ra chút, không xác định hỏi.
“Đầu tiên tôi sẽ hút sạch máu tươi của em, sau đó ngay lúc em yếu dần đi tôi lại dùng máu của tôi đẩy vào em, đưa vào chỗ sâu nhất trong cơ thể em. Nếu như em có thể sống lại thì chính là đã thành công.”
Phương pháp này hình như không giống truyền thống lắm, nghe cứ kỳ kỳ chỗ nào đó.
Tiêu Tê yên lặng một lát: “Ý anh là anh không muốn đeo bao đúng không?”
“À… Cũng có thể nói như vậy.”