Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

Chương 71 : Bà xã ngàn vàng của tổng tài nghèo túng (2)

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Chuyển ngữ: Cực Phẩm



“…” Tiêu Tê cho một cái liếc mắt, giơ một ngón tay ra chọt cho hắn cách xa ra một chút, “Để tiểu dâm oa dạy anh một chữ, cờ út – cút!”



Bị thiếu gia ngạo mạn đạp cho một cái, Trương Thần Phi hết sức tức giận: “Đây chính là em nói, đừng có mà hối hận.”



Tiểu kiều thê không để ý đến hắn, kéo chăn lên, ngủ.



Tổng tài đại nhân lại quấn áo tắm lại, hầm hừ ngồi một bên, đợi đại thiếu gia không chịu nổi nữa tự đi cầu xin hắn. Đến lúc đó hắn sẽ nhất định trêu chọc một hồi, chọc cho khóc lên, hừ hừ hừ. Kết quả là đợi đến khi lông tóc khô rang cũng không đợi được tiếng thở gấp cầu xin trong truyền thuyết, Tiêu Tê ngủ mất rồi.







Một giấc ngủ trọn vẹn giúp ích rất nhiều cho thận. Sáng hôm sau tỉnh lại, Tiêu Tê cảm thấy thần thanh khí sảng, mệt mỏi khi đi du lịch bị quét sạch giúp hôm nay có đủ sức để đi làm.



Gia hoả tự nhận là tiểu ngoạn vật đã không còn trên giường, dưới lầu truyền đến âm thành xào dưa leo “xoạch xoạch xoạch”. Tiêu Tê rửa mặt xong thì xuống lầu, trên bàn ăn đã có bữa sáng phong phú. Lúc Trương Thần Phi bưng đồ ăn đi ra ngoài thấy cậu cũng không nói một lời, chỉ múc cho cậu một chén cháo.



“Uống cháo lỏng có thể xoa dịu viêm dạ dày, người quanh năm túng dục như em dễ bị đau dạ dày.”



Tiêu Tê mới vừa nuốt được một thìa cháo thì suýt nữa đã phun ra ngoài, đá hắn một cước ở dưới bàn: “Đừng nói bậy.”



“Tôi nói đều là sự thật.” Lão trung y quật cường không sợ cường quyền!



Tiêu Tê nhịn lại nhịn, mới không bạo lực gia đình trên bàn cơm. Cơm nước xong chuẩn bị xuất phát, quay đầu phát hiện Trương Thần Phi đang mặc bộ đồ tay ngắn và quần lót hôm qua vào, nhanh chóng ngăn hắn lại.



“Sao anh lại còn mặc đồ của hôm qua vậy?”



“Tôi chỉ có một bộ này.” Trương Thần Phi mím môi, những quần áo cao cấp trước đây đều bị mang đi gán nợ, bây giờ tất cả ở đây không còn thuộc về hắn nữa, chỉ có bộ quần áo hôm qua hắn mặc là thuộc về hắn.



Tiêu Tê không nhìn nổi nữa kéo hắn lên lầu, chọn một bộ tây trang ném cho hắn. Trương Thần Phi thử kích cỡ, cực kỳ vừa vặn, có chút kinh ngạc: “Đây là đồ em mua cho tôi sao?”




Tiêu Tê không để ý tới hắn, cúi đầu xem tin tức.



[Kim bài luật sư Tiếu Hoạ từ chối con thứ của Vương thị, nói thẳng ra năm đó Trương Thần Phi còn không theo đuổi được, anh thì là cái gì! Bí mật độc nhất vô nhị, hoa hậu giảng đường đại học Q đã từng qua lại với Trương Thần Phi.]



“Anh có còn nhớ Tiếu Hoạ không?” Thuận miệng hỏi một câu.



“Nhớ không rõ, dù sao người theo đuổi tôi cũng nhiều không đếm được.” Trương Thần Phi mang vẻ mặt thành thật nói.



“… Cứ xem như em chưa hỏi gì hết.”



Ăn no xong, tổng tài đại nhân luôn cảm thấy mình nghèo rớt mồng tơi cuối cùng cũng vui vẻ được một chút, đang nhấm nháp uống rượu nho đồng thời nhìn trộm khuôn mặt anh tuấn của Tiêu thiếu gia thì Cao Thạch Khánh gọi điện thoại tới.



“Đại Phi, tháng này đến lượt cậu, đừng quên vụ trả góp đó nhé.”



Hai người cùng mua một cái máy bay trả góp, vốn đây không phải là vấn đề gì phức tạp, có thể tự động rút từ tài khoản. Thế nhưng hai người cố chấp vì cho công bằng nên kiên trì muốn thay nhau trả mỗi tháng. Ngân hàng không thể nào tự động lấy tiền được, chỉ có thể trả tiền theo kiểu thủ công do bên quản lý khách hàng xử lý.



Tháng trước quản lý khách hàng của Cao Thạch Khánh quên mất việc này, thiếu chút nữa đã bị trả trễ khiến Cao Thạch Khánh tức giận đổi luôn ngân hàng. Cho nên cũng tiện nhắc Trương Thần Phi, mất công lại ảnh hưởng đến điểm tín dụng (credit score).



“Tiền trả góp.” Tổng tài nghèo túng nghèo đến độ mồng tơi cũng không có mà rớt chợt căng thẳng, “Tôi, tôi mua cái gì?”



“Máy bay đó.”



“Cậu nói lại lần nữa!”



“Máy bay!”



Trước mặt Trương Thần Phi bỗng tối sầm.