Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

Chương 74 : Bà xã ngàn vàng của tổng tài nghèo túng (5)

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Chuyển ngữ: Cực Phẩm



“Có ai đẻ trứng một lần mà sinh ra hai mươi quả không hả?” Tiêu Tê giận đến hồ đồ, cầm một đám cục tròn lên ném xuống đất, “Mẹ nó, ai muốn chơi đẻ trứng hả?”



Trương Thần Phi gom những quả còn sót lại, ôm lấy tiểu kiều thê đang tức giận, ghé vào tai cậu nhẹ giọng dụ dỗ: “Thật sự không thích à?”



“…”



Lúc tỉnh lại vào hôm sau đã là chín giờ rưỡi, qua luôn cả giờ đi làm. Tiêu Tê xoa xoa mắt, cánh tay đụng phải điều khiển từ xa bên gối, ký ức tối hôm qua vọt đến như thuỷ triều, trong nháy mắt nhiễm đỏ cả khuôn mặt tuấn tú.



Mặc dù không chơi trò đẻ trứng nhưng lại bị ba vật nhỏ kia đùa giỡn, hơn nữa người nào đó mấy ngày không được ăn nên quá hưng phấn, khiến cho Tiêu Tê suýt nữa thì tráng niên mất sớm trên giường.



Ngọ ngoạy cố gắng bò dậy, bên lưng lại có một cánh tay duỗi đến, ôm eo cậu lôi trở lại, đụng vào lồng ngực ấm áp của ông xã. Đầu lớn xù xù cọ tới cọ lui chỗ cổ, Tiêu Tê thấy ngứa, cho hắn một khuỷa tay: “Đừng quậy nữa, ngồi dậy chuẩn bị đi làm, ahhhh…” Nói xong lại nhịn không được ngáp một cái.



Trương Thần Phi bò dậy, hôn một cái lên mặt của tiểu kiều thê: “Có thoả mãn với biểu hiện hôm qua của tôi không?”



Tiểu kiều thê từ chối trả lời vấn đề này.



“Không thoả mãn sao? Vậy chúng ta tiếp tục.”



“Thoả mãn!”



Tiêu tổng trả lời như đinh chém sắt, cho Dior tiên sinh một sự cổ vũ lớn lao. Sung sướng xoa eo cho tiểu kiều thê, tận chức tận trách cung cấp phục vụ sau khi bán hàng, tuyên truyền giả tạo như mấy tiểu đệ trong tiệm làm tóc: “Nếu đến lúc sau em không yêu cầu tôi dừng lại thì tôi còn có thể làm thêm mấy lần nữa.”



Do Tiêu Tê nằm nên không thể giơ tay lên, liền cong chân dùng chân đá mông hắn.



Nhân viên xoa bóp gà mờ ăn uống no đủ không sợ bị đánh, dùng phương pháp không chuyên nghiệp của hắn xoa nắn đấm bóp một hồi, kéo khách hàng đang cố gắng trốn: “Có phải em quên mất chuyện gì không?”



“Chuyện gì?” Tiêu Tê nghiêng đầu sang nhìn hắn.



Trương Thần Phi nắm chặt nắm tay, dường như có chút khó có thể mở miệng, nhưng ngẫm lại đây là lao động do mình bỏ sức ra nên đáng nhận được, liền dũng cảm nói: “Phí một đêm bao trai!”



Tiêu Tê không thể tưởng tượng nổi trợn mắt nhìn hắn: “Anh thượng em, lại còn đòi em trả tiền cho anh?”
Tiêu Tê lấy một tay chống cằm, vốn không để ý, bỗng nhiên mắt sáng lên nhìn từ trên xuống dưới, đột nhiên cảm nhận được lạc thú nào đó: “Lấy bộ này đi.”



Nhân viên cửa hàng cười tươi gật đầu.



Trương Thần Phi nhíu mày, hỏi giá một chút, do dự một lát thì nói: “Đồ này có cho mướn không?”



“Cho mướn?” Nhân viên cửa hàng sửng sốt một chút, nhanh chóng phản ứng kịp, “Trương tiên sinh, anh là khách hàng VIP cao cấp của chúng tôi, có thể mượn dùng được.”



Trương Thần Phi thường đến tiệm này mua đồ cho tiểu kiều thê, đã nói mua thì không dài dòng, đây là lần đầu nói muốn mướn đồ.



Nghe là có thể mướn, nhất thời Trương Thần Phi thở phào nhẹ nhõm. Tiêu Tê ngồi ở một bên nhìn không được nữa, hai ngón tay kẹp thẻ đen đưa tới: “Mua đi, quẹt thẻ của tôi.”



Tiểu thiếu gia quẹt thẻ cho hắn! Trương Thần Phi đứng tại chỗ, trong lúc bỗng vừa khuất nhục vừa vui vẻ.



Nhân viên cửa hàng yên lặng tiếp nhận thẻ đen, cố gắng giữ lễ phép mà không khoa trương mỉm cười. Hai vị chồng chồng này biết chơi thật đấy…



“U, Trương tổng, khó có được lúc gặp được anh ở đây, lại mua đồ cho tiểu kiều thê à?” Anh em Vương tổng gặp ở hộp đêm ôm một người đẹp trang điểm kiều diễm đi đến, chào hỏi với Trương Thần Phi.



“Không phải Vương tổng đang theo đuổi luật sư Tiếu à?” Tiêu Tê đứng lên, nhận lại thẻ đen và túi giấy đựng tây trang do nhân viên cửa hàng đưa đến, cười như không cười nói chuyện với Vương tổng.



“Chị dâu ở đây à, hề hề.” Vương tổng lúng túng cười.



Trương Thần Phi liếc mắt trừng Vương tổng, kéo tiểu kiều thê đi nhanh: “Cậu ta sắp phá sản rồi, đang kẹt lắm, đừng để ý đến cậu ta.” Mình đã không đủ may mắn, không muốn nói chuyện với người có vận khí kém.



“Hả?” Tiêu Tê không phản ứng kịp, đã bị ông xã kéo đi.



Mặt Vương tổng co giật, ánh mắt của người đẹp kế bên nhìn hắn không đúng lắm.



“Vương tổng, sao anh lại… sắp phá sản vậy?”



“Chắc là do khí trời chuyển lạnh đó.”