Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 249 : Không thích người khác nhớ thương nữ nhân của ta
Ngày đăng: 13:02 18/04/20
Edit: PDN
Tục ngữ nói, dùng người thì không nghi ngờ người,nghi người thì không dùng người, nàng và Trần Minh, cũng đã có giao thiệp rất sâu.
“Lão đại, đây là ta phải làm ......”
Trần Minh khiêm tốn nói xong, lúc này hắn, hào hoa phong nhã, an tĩnh nhu hòa, đâu có một chút bộ dáng nào của sát thủ ?
Hắn đã hoàn toàn thay đổi thân phận, hơn nữa thay đổi rất hoàn mỹ, không hề có tỳ vết.
“Ha ha...... hiện tại Tứ Vương Gia kia còn chưa vọt tới đỉnh cao hay sao?”
Tất cả mọi người chỉ nói sắp, nhưng không ai dám xác định.
“Chắc hẳn chưa có, lão đại, ý của ngài là......”
Đông Phương Ngữ Hinh cười nhạt không nói, nàng quay đầu nhìn về phía Tà Dịch, nhỏ giọng nói:
“Vương gia, hứa hẹn của chàng với ta, có phải nên thực hiện hay không ?”
Kế hoạch này lúc đầu đã nên sớm hoàn thành, nhưng mà sau này chậm trễ vì chuyện ma thú rừng rậm, có điều lúc này cũng không muộn, đúng dịp Tứ Vương Gia chưa phá vỡ, thật tốt.
“Không thành vấn đề......”
Tà Dịch sảng khoái đáp ứng, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:
“Đừng quên, vu khống trên đầu ai......”
Tin tức truyền đến trong cung, hoàng thượng hưng phấn đi qua đi lại trên đại điện .
Đúng lúc Lục vương gia đến, nhìn vẻ mặt hoàng thượng, đã hiểu được mọi thứ.
Hắn vừa muốn nói chuyện, đúng lúc bên ngoài có người truyền lời, nói là Nhân vương đến.
Nhân vương là ai? Ngay cả hoàng thượng nhìn thấy, cũng không dám chậm trễ ......
Hắn không phải hoàng thượng, lại được kính trọng giống như hoàng thượng , đây là một nhân vật trong truyền thuyết!
Hoàng thượng vội vàng đi ra chào đón, Nhân vương đã mất tích rất lâu, hắn cũng luôn xuất quỷ nhập thần .
Có người nói Nhân vương bị thương, vẫn chưa từng khỏi hẳn. Nhưng cuối cùng hoàng thượng lại cảm giác Nhân vương là thế ngoại cao nhân, võ công của hắn, cho dù là chính mình cũng thăm dò không đến.
Người như thế không thể đắc tội, hơn nữa hắn đối với chính mình cũng không có tâm tư khác, cho nên ông luôn luôn kính hắn trọng hắn.
“Nhân vương, vì sao ngươi lại rảnh rỗi đến xem trẫm? Gần đây thân thể có được không?”
Hoàng thượng cười hỏi, Nhân vương ho khan một tiếng, nói:“Vẫn là bộ dạng cũ......”
Thanh âm xuyên thấu qua mặt nạ, nghe qua càng thêm trầm thấp, khàn khàn, nhưng sẽ không khiến người khác cảm thấy khó chịu.
“Nhân vương, ngài đã trở lại? Không biết Hinh Nhi nàng......”
Lục vương gia kích động hỏi, Nhân vương quay đầu, lườm qua Lục vương gia một cái, không vui nói:
“Đó là vương phi của bổn vương, bổn vương không thích nữ nhân của chính mình bị người khác nhớ thương......”
Một câu nói này, khiến Lục vương gia hơi tức giận, vương phi, vương phi, ông ta cũng không chịu nghĩ lại tuổi tác của chính mình, cũng dám......
Sorry mọi người vì sựu chậm trễ, ta đi đám hiếu từ sáng giờ mới về.