Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 339 : Muốn...thật muốn có

Ngày đăng: 13:03 18/04/20


Edit: PDN



Nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần ánh mắt của nàng, không ai nghĩ đây là một đứa nhỏ năm tuổi, giống như là một Luyện Đan Sư chân chính, trầm ổn, bình tĩnh, từng việc không cẩu thả mảy may.



Người ở chỗ này, rất nhiều đều không xem trọng Hoan Hoan , bọn họ chỉ là vì hứng thú mà thôi, nhưng lúc này nhìn thấy tiểu nha đầu nghiêm túc như thế, thủ pháp thành thạo như thế, bọn họ không nhịn được trừng lớn mắt ——



Đây đúng là cái tiểu nha đầu chỉ học được vài ngày kia sao? Tại sao bọn họ cảm thấy, phải học vài năm rồi.



Vài năm? Nghĩ đến lời này, mọi người không nhịn được cười thầm, tiểu nha đầu này tổng cộng mới mấy tuổi, cho dù là thiên phú tốt đi nữa, có thể học bao lâu?



Nhưng thủ pháp khống chế lửa của bé, thật sự làm cho rất nhiều người bọn họ đều mặc cảm!



Bọn họ đâu biết thủ pháp khống chế lửa của Hoan Hoan cũng không phải thật tốt, mà là. . . . . .



Bé và Tiểu Hỏa cầu vốn là khế ước, bé nghĩ muốn lửa kiểu gì, nhiệt độ gì, chỉ cần nghĩ cách tưởng tượng, thậm chí không cần bé làm gì, Tiểu Hỏa cầu tất nhiên đạt được!



Hơn nữa, Tiểu Hỏa cầu cũng sống nhiều năm như vậy , cũng không phải chỉ có một chủ nhân là Hoan Hoan, nếu muốn chinh phục Tiểu Hỏa cầu, trình độ luyện đan của người nọ lại càng không thể kém đến đâu, nó có kinh nghiệm của chính mình, cũng sẽ giúp đỡ Hoan Hoan bù lại chỗ thiếu.



Chính là những thứ này, những người xem kia không có khả năng biết đến, cho nên cũng khiến cho người khác càng thêm tò mò đối với Hoan Hoan.


Thông thường đến mức độ này, người có thể làm hỏng đan dược không nhiều lắm, không đến bốn phần, đương nhiên, đấy chỉ là nói về đan dược cấp thấp.



Hoan Hoan vẫn không nhanh không chậm như cũ, về sau, bé căn bản không cần làm gì, trực tiếp . . . . . .



Chờ Tiểu Hỏa cầu hoàn thành là tốt rồi. Chẳng qua là, bé vẫn phải làm làm bộ dáng như cũ, lúc này, bé đã hoàn thành tốt đẹp cuộc thi lần này.



Thời gian trôi qua từng chút, mùi của đan dược lan ra không trung theo chiều gió, Hoan Hoan thành công .



Không phải dựa vào vận mệnh, không phải dựa vào may mắn, Hoan Hoan dùng thực lực của chính mình, khiến mọi người thấy được thành công của một Luyện Đan Sư tam giai năm tuổi.



Hiện trường, đầu tiên là im lặng, sau đó đều là. . . . .



Vỗ tay điên cuồng. . . . . .



Ánh mắt của Hạ trưởng lão có phần ướt át, đây tuyệt đối là mầm giống tốt, hạt mầm tốt trăm ngàn năm khó gặp, ông rất muốn có .. nha . . . . .



Nhưng——



Bỗng nhiên nghĩ đến người kia, đừng nghĩ , không có chuyện của ông mà, tiểu nha đầu này đã là hoa thơm có chủ !



Nghĩ vậy, Hạ trưởng lão có phần không nói gì, hoa thơm có chủ có thể dùng như vậy sao?



Vị trưởng lão ngồi ở trung gian kia, kích động đứng lên, ông vừa mới đứng dậy, Hạ trưởng lão vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở nói :