Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 711 : Ngươi sợ à?
Ngày đăng: 13:08 18/04/20
Sắc mặt U Minh Vương nghiêm khắc nói, U Huyền bất an nhìn Đông Phương Ngữ Hinh một cái, cậu lo lắng cho Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng. . . . . .
Tương tự , cậu không dám vi phạm lời nói của phụ thân .
Lúc này Đông Phương Ngữ Hinh cũng không thấy ánh mắt của U Huyền , nàng không muốn nhìn thấy U Minh Vương, nam nhân thay đổi khó lường này .
“ Vâng, phụ thân. . . . . .”
Cuối cùng U Huyền cúi đầu lui ra ngoài, U Minh Vương đứng ở cửa, nhìn cái bóng lưng cao ngạo kia .
Nàng không giống với nữ nhân khác , hoàn toàn không giống nhau.
Cũng đến lúc này, lại vẫn lạnh lùng kiêu ngạo như trước .
Không để chính mình vào mắt như vậy .
Có lẽ, đây là thói hư tật xấu của nam nhân , càng không chiếm được , lại càng là muốn có được nàng.
Nếu như Đông Phương Ngữ Hinh, kiêu ngạo, lạnh như băng, cao ngạo, giống như huyết liên ( Hoa sen có màu đỏ như máu ) trên vách núi đen vạn trượng.
Hắn biết rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng kia, nhưng. . . . . .
Hắn lại không khống chế được bản thân xúc động muốn ngắt lấy .
Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .
Ánh mắt của U Minh Vương tối sầm, nữ nhân này, thật đúng là đủ cao ngạo mà?
“Một đêm đã qua , đêm động phòng hoa chúc của Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh kia , nghe nói đúng là rất phấn khích . . . . . .”
Nàng cũng tin tưởng Uất Trì Tà Dịch, hắn đối với mình chân thành, nhưng một người hầu như có thể lấy giả đánh tráo mình ở bên cạnh hắn. . . . . .
Hơn nữa vừa vặn là lúc bọn họ động phòng , chính mình không hề đoán trước bị người ta thay đổi. . . . . .
Đông Phương Ngữ Hinh không biết hắn có thể phân biệt ra hay không , nếu như không phân biệt được, trong lòng nàng thật ra là có chút để ý .
Nhưng. . . . . .
Loại phản bội bất đắc dĩ này , thậm chí nàng cũng không biết làm sao trách cứ hắn.
Uất Trì Tà Dịch, ta thật sự hi vọng chàng có thể phát hiện, chẳng sợ. . . . . .
Là ở lúc quan trọng cuối cùng .
Cũng có thể nha. . . . . .
Đông Phương Ngữ Hinh yên lặng nói , sắc mặt của nàng cũng không dễ nhìn.
Chính là, nàng càng biết mục đích của U Minh Vương , cho nên nàng vẫn lựa chọn che dấu như cũ .
Có đôi khi, trầm mặc chính là câu trả lời tốt nhất ——
“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi sợ ư?”
U Minh Vương nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, vẻ mặt ý cười hỏi.
“Sợ cái gì?”
Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu, trên mặt khôi phục lạnh nhạt như trước.
“Uất Trì Tà Dịch và nữ nhân khác động phòng. . . . . .”
U Minh Vương lặp lại lời nói, Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười:
“Nhưng ở trong lòng hắn, nữ nhân đó là ta. . . . . . Đúng hay không?”