Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 112 : Điểm uyên ương ở lễ thành hôn Hàn gia

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Tiết Nhã nhớ lại ở bên trong hoàng cung, Mộ Thành Hi bảo vệ Tần Thư Dao, trong lòng vừa ghen ghét vừa hận, sao nàng không có vận mệnh tốt như vậy, sao lại tìm phải một thứ tử vô dụng. Nàng vô cùng không cam lòng, nàng không cam lòng cứ như vậy mà gả cho một thứ tử làm thiếp.



Lúc trước nàng còn tưởng rằng Hàn Thế Quân có chút tài năng, có thể được Hoàng thượng thưởng thức, cho nên mới sẽ vụng trộm hẹn hò với hắn ta. Nhưng mà không nghĩ tới Hàn Thế Quân lại không biết tốt xấu, chỉ chịu nạp nàng làm thiếp, như vậy cũng đừng trách nàng vô tình.



"Vậy muội muốn làm sao bây giờ?"



Hiện tại Tiết Nhã không xúc động giống như vừa nãy nữa, dù sao mọi việc đều đứng sau lưng Tần Tuyết Như.



Tần Tuyết Như ngẩng đầu, nhìn Tiết Nhã cười lạnh một tiếng: "Biện pháp? Đương nhiên là có, chỉ là không biết tỷ có bằng lòng làm hay không!"



Tiết Nhã bị Tần Tuyết Như nhìn có chút nổi da gà, chỉ là nghĩ đến khi bản thân bị người khi nhục, bị người nhạo báng, đều là một tay Tần Thư Dao tạo thành. Cho nên không chút do dự gật đầu.



Tần Tuyết Như cười đi tới bên tai Tiết Nhã, sau đó lại nhẹ giọng nói vài câu.



Hai mắt Tiết Nhã trợn to, gò má cũng đỏ bừng: "Chuyện này sao mà được!"



"Dù sao biện pháp ta nói cho tỷ, được hay không đương nhiên là phải xem chính tỷ rồi!" Tần Tuyết Như ngồi ở trên ghế, cầm lấy một trái nho, tiếp đó tao nhã bắt đầu ăn.



Tiết Nhã nắm chặt khăn tay, cắn đôi môi, thanh danh bản thân đã bị hủy, nhưng mà nàng lại không cam nguyện gả cho Hàn Thế Quân làm thiếp, chỉ có thể cược một lần này mới nên việc.



Muốn trách chỉ trách Tần Thư Dao quá ngoan độc, trách Hàn Thế Quân quá vô tình, lại không chịu cưới bản thân, còn vọng tưởng muốn cưới nữ tử có gia thế bối cảnh rất cao!
Về phần nhi tử của Phương gia, Ngô thị cũng từng nghe nói qua, tính nết mỗi người đều bướng bỉnh khinh cuồng kiêu căng hết sức. Người như vậy chỉ cần gặp người hơi có chút quyền lực, đều không đồng ý gả nữ nhi bản thân đi qua. Hơn nữa ánh mắt của Phương đại phu nhân cũng cực cao, luôn cảm thấy những cô nương kia đều không xứng với nhi tử của mình. Cho nên tuy bà ta có ba nhi tử, lớn nhất đều đã mười bảy, cũng không có thành thân như trước, nhưng mà trong phòng cũng đã sớm có không ít thông phòng.



Con ngươi của Ngô thị đảo liên tục, ý cười trên mặt cũng càng sâu: "Điều này cũng là Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương thích hai người bọn họ, hai xú nha đầu bọn họ chuyện gì cũng không hiểu đâu." Nói xong lại dừng một chút: "Dưới gối của ta còn một nữ nhi, không bằng gả cho bà làm nàng dâu thì như thế nào?"



Ngồi ở một bên, sau khi Tần Thư Dao nghe xong, hai hàng lông mày lập tức nhíu chặt, nhưng nhìn Phương Văn Thanh liền biết, nhi tử của Phương gia, cũng không phải là mặt hàng gì tốt. Hơn nữa toàn bộ người trong kinh thành đều biết đến, mấy nhi tử của Phương gia thích nhất chính là đi thanh lâu. Không chỉ có như thế, ngay cả trong phòng cũng có vài mỹ thiếp và thông phòng.



Còn chưa thành hôn, đã có nhiều mĩ thiếp và thông phòng như vậy. Nếu Tần Khả Cầm thật sự gả qua, vậy còn không phải là hại nàng sao!



Chỉ là việc hôn sự này, nàng không có quyền xen miệng vào, hơn nữa nàng bây giờ còn là một cô nương chưa lấy chồng. Chẳng qua là mới định thân thôi, nếu là thật sự nói ra, như vậy chỉ bị người nhạo báng.



Hơn nữa ánh mắt của Phương đại phu nhân cũng cao, tuy rằng nàng cũng cảm thấy lúc này cả hai nữ nhi Tần gia đều làm hoàng tử phi, thân phận địa vị đương nhiên khác ngày xưa. Nhưng mà vừa nghĩ đến người Tần Thư Dao gả là Mộ Thiếu Dục, nếu nhi tử của mình cưới Tần Khả Cầm, vậy Hoàng hậu sẽ sinh nghi ngờ.



Phương đại phu nhân bày ra vẻ mặt ưu sầu, sau đó thở dài một hơi: "Ba nhi tử nhà ta, đều rất bướng bỉnh. Hơn nữa loại sự tình này, ta vươn tay không tới, đều là bản thân lão phu nhân tự mình chọn lựa!"



Đương nhiên Ngô thị có thể nghe ra được ý khéo léo từ chối của bà ta, bà khẽ cười nói: "Vậy sau khi bà trở về, cùng thương lượng vớ lão phu nhân nhà bà." Nói xong lại chỉ vào Tần Khả Cầm ngồi ở một bên, nói: "Khuê nữ này của ta cực kỳ nhu thuận!"



Lúc này Tần Khả Cầm mới phản ứng lại, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng. Sau đó hơi cúi đầu.



Vẻ mặt Tần Thư Dao lại lạnh nhạt, chỉ là trong lòng lại bùng lên lửa giận, xem ra sau khi trở lại Tần phủ, phải nói với Tần lão phu nhân mới được. Nếu thật sự để Ngô thị làm ẩu như vậy, Tần Khả Cầm sẽ không thoát khỏi vận mệnh bi thảm của kiếp trước.