Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 120 : Xấu mặt nghe thấy tỷ muội tương tàn

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Trời tháng tư mưa vẫn rơi lác đác, Tần Thư Dao ngồi ở trước cửa sổ, trong tay cầm một quyển sách, ánh mắt lại nhìn chằm chằm mưa nhỏ ngoài cửa sổ.



Bỗng nhiên Tĩnh Nguyệt vội vã chạy tiến vào, thân thể của nàng còn mang theo hơi ẩm, vừa vào cửa cũng quên hành lễ, vội vã nói: "Không tốt ... Không tốt rồi ... Nhị tiểu thư vừa hộc máu!"



Tần Thư Dao vừa nghe vội vàng bật từ trên ghế dậy, sốt ruột nói: "Sao lại thế này?"



Rõ ràng nàng đã làm theo những gì Hàn Thế Quân bảo rồi, vì sao Hàn Thế Quân còn muốn làm như vậy? Không đúng, tuy rằng Hàn Thế Quân là tiểu nhân ti bỉ, nhưng mà giờ phút này Tần Khả Cầm xảy ra chuyện, đối với hắn mà nói tuyệt đối không có lợi ích gì, hẳn không phải là hắn.



Nàng hơi híp mắt, gắt gao cắn chặt răng: "Đi xem trước!"



Hiện tại không phải là lúc truy cứu ai hạ độc, phải đi xem tình hình của Tần Khả Cầm trước.



Trong phòng Tần Khả Cầm tràn ngập mùi thuốc, Tần lão phu nhân và Ngô thị ngồi ở trong phòng.



Tần lão phu nhân ngồi ở một bên, cũng nhanh cau mày: "Đứa nhỏ này đến cùng là tạo nghiệt gì chứ."



Ngô thị đứng ở một bên vội vàng khuyên nhủ: "Lão phu nhân, người cũng đừng khổ sở. Thân thể nhị cô nương luôn như thế, vài ngày nay sợ là vì do thời tiết, cho nên mới sẽ như thế!"



"Ngày hôm qua là ai đưa thuốc cho Cầm Nhi?"



Vừa rồi đại phu đã đến xem xét qua, nói là do Tần Khả Cầm trúng độc mà ra.



Tần Thư Dao vừa vào cửa liền nghe câu nói đó, ánh mắt không khỏi giật giật.




Nói xong vừa mạnh mẽ đánh Ngọc Bích một bạt tai, trực tiếp đánh văng một cái răng của Ngọc Bích ra, khóe miệng cũng chảy máu.



Tần Tuyết Như còn sợ Ngọc Bích nói tiếp, lại nói với bà tử một bên: "Còn không nhanh vả miệng cho ta, loại nô tài có ý nghĩ xấu này giữ lại có tác dụng gì!"



Tần Thư Dao cũng đứng lên, đứng ở bên cạnh Ngọc Bích, nhẹ giọng nói: "Tam muội gấp gáp xử lý nàng ta như thế để làm gì. Nàng ta chỉ là một nha hoàn, cho nàng ta một trăm lá gan, nàng ta cũng không dám mưu hại chủ tử của mình. Nói không chừng còn có người sai khiến nàng ta, hay là tam muội hỏi cẩn thận một chút. Dù sao cũng là người của tam muội, nếu như bị người khác nói xấu thì có lẽ không tốt lắm."



Muội muội mưu hại tỷ tỷ, nếu lời này truyền ra ngoài, sợ là Tần Tuyết Như muốn xoay người sẽ càng thêm khó khăn.



Tình thế chuyển biến quá nhanh, làm Tần Tuyết Như hoàn toàn còn chưa suy nghĩ cẩn thận.



"Đại tỷ có ý gì đây?"



"Ta cũng vì tốt cho tam muội, thanh giả tự thanh, tam muội không sợ thẩm vấn xảy ra vấn đề gì sao!" Khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên một nụ cười lạnh.



Giờ phút này Ngô thị vội vàng đứng lên, cười nói: "Hai tỷ muội các con lại gây gỗ làm gì, chuyện này là chuyện của Cầm Nhi. Tuy rằng Hoàng Oanh tận mắt nhìn thấy, nhưng mà Cầm Nhi và Ngọc Bích đều chưa thấy mặt nhau được vài lần, vì sao Ngọc Bích phải hại nàng. Như Nhi lại đều luôn đến gặp Cầm Nhi, chẳng lẽ nó còn có thể hại tỷ tỷ nhà mình?"



Gừng càng già càng cay, bỗng chốc đã phủi sạch sẽ.



Nhưng mà Tần Thư Dao cũng không sợ, cười nói như trước: "Vậy ý của mẫu thân là?"



"Mang nha hoàn này xuống thẩm vấn trước, sau đó lại nói!" Trong lòng Ngô thị làm một tính toán nhỏ nhặt, tươi cười trên mặt cũng càng sâu.