Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 122 : Giai nhân uy hiếp cấp cho chức vị quan lại

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Cuối cùng Tiết Nhã vẫn đáp ứng, nàng ta ăn thuốc giải Thi Vận đưa, rốt cuộc trên người không cứng ngắc nữa, cảm giác đau đớn cũng dần dần biến mất. Đang lúc nàng ta muốn đổi ý, lại nghe được Tần Thư Dao cười lạnh một tiếng.



"Độc này cũng đã sớm xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của muội rồi, nếu không định kỳ dùng thuốc giải, chỉ qua một canh giờ, thì độc sẽ phát tác mà bỏ mình!"



Tiết Nhã đứng dậy, buồn bực nói: "Ta chưa bao giờ từng làm chuyện thật có lỗi với tỷ, vì sao tỷ lặp đi lặp lại nhiều lần hãm hại ta!"



Tần Thư Dao ngẩng đầu, hai tròng mắt giống như lưỡi kiếm sắc bén đâm về phía Tiết Nhã, mà vẻ mặt lúc này của nàng, dường như ước gì băm thây Tiết Nhã thành vạn đoạn.



Cho tới bây giờ Tiết Nhã đều chưa từng thấy Tần Thư Dao như vậy, nàng ta không rõ bản thân đã đắc tội nàng khi nào, tuy rằng nàng ta đều luôn giúp đỡ Tần Tuyết Như. Nhưng mà cũng chưa từng làm một chuyện nào xúc phạm tới Tần Thư Dao.



"Đừng nói nhảm, nếu muội không đồng ý. Như vậy chờ độc phát tác bỏ mình đi!" Tần Thư Dao đứng lên, bàn tay to vung lên, để đám người tiễn khách.



Trong lòng Tiết Nhã lại có oán khí, lúc này cũng không dám làm loạn nữa. Một là nàng ta cũng có chút sợ hãi, Tần Thư Dao dùng độc châm lần nữa. Hai là ánh mắt của Tần Thư Dao vừa rồi, quá mức khủng bố, quá mức trực tiếp, dường như ước gì Tiết Nhã sẽ chết ở trước mặt nàng ngay bây giờ.



Đợi sau khi Tiết Nhã đi rồi, Tần Thư Dao lại ra lệnh cho Thi Vận đi vào trong cung mời Mộ Thành Hi, để Mộ Thành Hi giúp nàng hẹn Mộ Thiếu Dục ra.



Bởi vì Thi Vận võ công cao cường, lại là người của Mộ Thành Hi, ra vào hoàng cung hết sức thoải mái.



Vẫn hẹn ở Túy Tiên lâu như trước, Tần Thư Dao ngồi ở trên ghế thái sư khắc hoa đỏ thẫm, chậm rãi nhấp một ngụm trà.



Sau đó ngoài cửa truyền tới âm thanh mở cửa, Tần Thư Dao để ly trà xuống, sau đó đứng lên, nhìn thấy một dáng người khôi ngô cao lớn đi vào.



"Cô nương tìm ta có chuyện gì?" Giọng nói của Mộ Thiếu Dục lộ ra một trận trong trẻo mà lạnh lùng cùng với kháng cự.



Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục không thích nàng, thậm chí chán ghét nàng. Chỉ là hiện tại hai người bọn họ đã có hôn ước, hơn nữa Tần Thư Dao cũng cần Mộ Thiếu Dục hỗ trợ.
"Chờ lúc cô nương trở về, muội muội của cô nương cũng đã xuống giường đi lại được rồi!" Khóe miệng của Hàn Thế Quân nâng lên một chút tươi cười đắc ý.



Mấy ngày nay có thể nói là đường làm quan của hắn rộng mở, chỉ là hiện tại cách vị trí Hầu gia chỉ còn một bước, chỉ cần Hàn Thế hiên chết, như vậy hắn có thể đủ vững vàng ổn thỏa ngồi lên vị trí Hầu gia.



Tần Thư Dao nhìn thoáng qua Hàn Thế Quân, sau đó đứng lên nói: "Hi vọng Hàn công tử có thể nói chuyện giữ lời, mấy ngày nay đừng tra tấn Cầm Nhi nữa!"



"Chỉ cần Tam hoàng tử đều luôn trọng dụng ta, hơn nữa làm cho ta phong quang vô hạn, muội muội của cô nương đương nhiên sẽ không có chuyện gì!" Hàn Thế Quân cũng đứng lên, cười nói.



Lúc này Tần Thư Dao chỉ cảm thấy nụ cười này của hắn, giống như độc xà vạn năm, làm cho người ta ghê tởm.



"Ta nghe nói nửa tháng nữa, Tam hoàng tử sẽ mang binh xuất chinh Nam Tĩnh. Hiện tại công tử được Tam hoàng tử và Hoàng thượng trọng dụng, nghĩ đến trong khoảng thời gian này, công tử cũng không cần lại lo lắng!"



Hàn Thế Quân trầm tư một lát, cuối cùng lộ ra tươi cười hài lòng: "Từ nơi này đến Nam Tĩnh, nhanh nhất cũng phải một tháng. Chuyến đi này nhanh nhất cũng chừng một năm. Sợ là hôn sự của cô nương và hắn sẽ phải kéo dài rồi!"



Tần Thư Dao cũng không để ý chuyện này, Mộ Thiếu Dục đã không thích nàng, thậm chí còn chán ghét nàng. Cho dù là Mộ Thiếu Dục hối hôn, Tần Thư Dao cũng sẽ không khổ sở.



"Không sao cả, đây là Hoàng thượng tứ hôn. Cho dù là chờ ba bốn năm, hắn cũng không có khả năng sẽ hối hôn. Hơn nữa đến lúc đó công tử lên làm Hầu gia, công tử cũng không cần lo lắng nhiều như vậy!"



Hàn Thế Quân nhìn Tần Thư Dao, chỉ cảm thấy một tiểu mỹ nhân như vậy, lại thông minh lanh lợi như thế, chỉ tiếc nữ tử này không phải là của hắn, bằng không nàng nhất định sẽ giúp hắn rất nhiều.



Chỉ là nữ nhân càng xinh đẹp càng trí tuệ, lại càng giống như một hoa tươi mang theo gai nhọn, chỉ cần hơi vô ý, sẽ bị đâm đến chảy máu.



Cho nên Hàn Thế Quân cũng chặt đứt ý nghĩ kia, nhưng vẫn còn tham lam đánh giá khuôn mặt tuyệt mỹ của Tần Thư Dao.