Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 130 : Thân trúng kịch độc vì hồng nhan

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


Mộ Thiếu Dục tiếp nhận bình nhỏ, cũng đổ từ bên trong ra một viên thuốc nhỏ.



"Đây là cái gì?"



Mặc Kiếm đứng ở bên cạnh Mộ Thiếu Dục, cau mày vẻ mặt lo lắng.



Dạ Quân cười lạnh một tiếng: "Đây là Vô Ưu đan, sau khi ăn xong không có gì khác thường, nhưng mà mỗi đêm trăng tròn sẽ đau đớn vô cùng, mỗi một xương cốt đều như bị rắn độc cắn!"



Đây là độc dược, chỉ cần Mộ Thiếu Dục ăn, như vậy hắn sẽ bị Dạ Quân khống chế.



Hai mắt Tần Thư Dao trừng lớn, nàng cau mày trong lòng cực kỳ mâu thuẫn. Nàng muốn sống, nhưng lại không đồng ý để Mộ Thiếu Dục xảy ra chuyện.



Vô Ưu đan này chính là Dạ Quân muốn Mộ Thiếu Dục nghe lời ăn trước, hắn còn không đến mức ngốc như vậy, nếu thật sự giết người. Hoàng hậu cũng muốn mạng của hắn, khi nào lấy cũng được.



Hiện tại Mộ Thiếu Dục đối với hắn ta mà nói còn có tác dụng lớn hơn.



Mộ Thiếu Dục nhìn thoáng qua viên thuốc trong tay, sau đó lập tức bỏ vào trong miệng.



Tần Thư Dao trợn to hai mắt, vội vàng kêu lên: "Đừng..."



Ngay cả Mặc Kiếm cũng không nghĩ tới Mộ Thiếu Dục sẽ có hành động như vậy, hắn muốn ngăn lại nhưng mà cũng đã không còn kịp nữa rồi.



Sau khi Mộ Thiếu Dục nuốt viên thuốc vào, lạnh lùng nói: "Hiện tại có thể thả nàng rồi chứ!"



Dạ Quân lộ ra nụ cười tà ác, sau đó dùng sức đẩy Tần Thư Dao tới bên người hắn.



"Hôm nay là đêm trăng tròn, trước hết ngươi nên cảm nhận loại cảm giác đau đớn khi bị vạn độc xà cắn đi!" Nói xong Dạ Quân lập tức phi người lên, biến mất ngay trước mặt bọn họ.




Hai hàng lông mày của Tần Thư Dao nhíu chặt, nàng không để ý những người khác ngăn cản, vọt vào phòng. Đã thấy toàn thân Mộ Thiếu Dục trống trơn, cả người đều ngâm ở bên trong thùng thuốc, mà thùng thuốc cũng đã biến thành màu đen



Ánh trăng chiếu vào, Tần Thư Dao có thể nhìn thấy rõ ràng gân xanh nổi trên người Mộ Thiếu Dục, toàn bộ thân thể như có vô số con rắn nhỏ bơi ở bên trong. Chẳng lẽ đây là bị vạn độc xà cắn mà người nọ đã nói sao?



Lúc này hai mắt Mộ Thiếu Dục đỏ bừng, hắn hoàn toàn không chú ý tới Tần Thư Dao đã đi vào phòng hắn. Hắn dùng hết toàn lực muốn kiềm chế độc trên người, nhưng mà mặc kệ hắn dùng bao nhiêu nội lực, độc kia vẫn chạy bên trong lục phủ ngũ tạng của hắn.



Hai mắt của Tần Thư Dao che kín một tầng hơi nước, kiếp trước nàng chỉ biết nỗ lực, cuối cùng rơi vào kết quả chết thảm. Kiếp này nàng trở nên ích kỷ cũng lại tham lam, nhưng mà nam nhân này lại dám vì nàng, nhận hết tra tấn như vậy.



Tuy rằng Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục không thích nàng, cứu nàng có lẽ cũng còn nguyên nhân khác. Nhưng mà lúc này trong lòng Tần Thư Dao cũng đã sớm không còn suy nghĩ nào khác, nàng lo lắng nhìn Mặc Kiếm, hỏi: "Còn biện pháp nào khác không?"



Đau đớn như vậy, ai có thể chịu được.



Mặc Kiếm khẽ lắc đầu: "Chỉ có đợi đến hừng đông, đau đớn mới có thể giảm bớt!"



Hai tay Tần Thư Dao run rẩy, từ khi trùng sinh cho tới nay đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy bất lực, cho dù lúc trước khi biết Tần Khả Cầm bị người hạ độc Tương Tư, nàng cũng chưa từng bất lực như vậy.



Nàng cắn chặt răng, thần trí cũng trở nên rõ ràng, thế nhưng hắn là vì cứu nàng mới nhận đau đớn như vậy, như thế thì nàng sẽ cùng hắn tiếp nhận đau đớn này.



Nàng khôi phục lại trong trẻo mà lạnh lùng như trước đây, nói với đám người Mặc Kiếm: "Các ngươi đều đi xuống đi!"



Mặc Kiếm nghi hoặc nhìn Tần Thư Dao, mà Tần Thư Dao không nói nữa, chỉ đi đến bên cạnh Mộ Thiếu Dục, hai tay nhẹ nhàng sờ lên trên thân thể trống trơn của Mộ Thiếu Dục, phảng phất như sờ như vậy có thể làm Mộ Thiếu Dục giảm bớt đau đớn.



Có lẽ cảm giác được có người nhẹ nhàng vỗ về, Mộ Thiếu Dục bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Thư Dao, hai mắt của hắn giống như ngọn lửa, ngay cả trên mặt cũng dường như có vô số con rắn nhỏ đang chạy.



Mặc Kiếm lo lắng thần trí của Mộ Thiếu Dục lúc này đã có chút thất thường, sẽ xúc phạm tới Tần Thư Dao, cho nên cũng không dám rời đi. Nhưng mà đợi một lát, lại phát hiện Mộ Thiếu Dục hoàn toàn không làm ra hành động xúc phạm đến Tần Thư Dao, mà trên mặt hắn luôn lạnh như băng, thế nhưng lại lộ ra một chút ý cười yếu ớt, một chút ý cười yếu ớt này dường như đang an ủi Tần Thư Dao.