Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 137 : Tiếng sáo mê hoặc chúng sinh

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


Đêm yên tĩnh, Tần Thư Dao đạp lên đường đá, từng bước một đi về hướng phát ra tiếng sáo. Lúc này nàng ý thức mơ hồ, hai tròng mắt tuy trợn to, nhưng lại giống như ở bên trong giấc ngủ.



Mộ Thiếu Dục luôn theo sát sau lưng nàng, hắn cũng nghe được tiếng sáo, chỉ là hắn không khác thường giống như Tần Thư Dao.



Rốt cục tiếng sáo dừng lại, Tần Thư Dao cũng dừng lại theo.



Nhưng mà lúc này một nam tử mặc y phục màu trắng nhảy từ trên cây xuống, trên mặt của hắn ta mang mặt nạ, không thấy rõ diện mạo của hắn ta.



"Ngươi tên là gì?"



Hai mắt của Tần Thư Dao không có tiêu điểm, nhưng vẫn nhẹ giọng nói: "Ta gọi là Tần Thư Dao!"



"Tới nơi này vì chuyện gì?"



"Tìm Thiên Tằm Hồng Đậu!"



Đây là mục đích chân chính của Tần Thư Dao, nam tử mặc y phục màu trắng nghe trả lời thế, dường như rất không hài lòng, hắn ta trầm mặc một lát lại hỏi: "Cùng đi với ngươi là phu quân của ngươi?



Dường như Tần Thư Dao trầm tư một lát, sau đó mới nhẹ giọng nói: "Không phải!"



Trốn ở một nơi bí mật gần đó Mộ Thiếu Dục nghe trả lời thế, nhíu đầu mày, dường như trong lòng có một loại cảm giác mất mát.



"Hắn tới nơi này làm gì?"



Xem ra những người này cũng đã sớm hoài nghi bọn họ, cho nên mới nửa đêm thổi tiếng sáo này, mê hoặc Tần Thư Dao đi ra ngoài chất vấn.




Tuyết Ảnh lớn tiếng thì thầm: "Sợ cái gì, chúng ta nhiều người như vậy!"



"Mọi người không thể xem nhẹ, Nam Tĩnh đều là cao thủ dùng độc, cho dù chúng ta võ công cao cường, cũng không sánh bằng độc của bọn họ!"



Con rắn độc ngày hôm qua, Mộ Thiếu Dục rất quen thuộc, là cùng một loại với con rắn cắn Bạch Thiển.



Rắn độc kia rất lợi hại, người nọ có thể tùy thân mang theo, chứng tỏ hắn ta nuôi đã lâu, hơn nữa chỉ sợ trên người hắn ta không chỉ có một con rắn độc này.



Lúc này Mộ Thiếu Dục có chút hối hận, không nên vội vàng tiến vào Nam Tĩnh.



"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"



Tuyết Ảnh nghe xong cũng bắt đầu mày chau mặt ủ.



"Các ngươi mang theo Tần cô nương rời khỏi nơi này trước." Mộ Thiếu Dục trầm tư một lát nói.



Sau khi Tần Thư Dao nghe xong, lập tức lắc đầu phản đối: "Không được, ta còn chưa tìm được Thiên Tằm Hồng Đậu. Ta tuyệt không đi!"



Mục đích nàng tới nơi này là vì Thiên Tằm Hồng Đậu, bằng không thì cũng sẽ không chạy từ kinh thành đến nơi này. Hiện tại bệnh tình của Tần Khả Cầm cũng không biết có tốt không.



Mộ Thiếu Dục cau mày, lạnh như băng nói: "Bọn họ đã bắt đầu hoài nghi chúng ta, ngươi không thể hành động theo cảm tình. Hơn nữa Thiên Tằm Hồng Đậu chờ chúng ta đánh bại Nam Tĩnh rồi hái cũng kịp!"



Tần Thư Dao biết Mộ Thiếu Dục ở Nam Tĩnh thêm một chút sẽ khó giữ được tính mạng, cho dù cuối cùng hắn đại nạn không chết, hơn nữa thành công dẹp Nam Tĩnh. Nhưng mà nàng vẫn có chút lo lắng, tuy trên miệng nàng nói là bởi vì Thiên Tằm Hồng Đậu, thực ra trong lòng càng lo lắng cho hắn hơn. Ngay cả nàng cũng không nguyện ý chấp nhận ý nghĩ trong lòng này.