Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 141 : Ép gả không thành dùng độc kế

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


"Thiển Nhi, chỉ cần con gả cho Liêu Phong. Như vậy con muốn cái gì, phụ thân đều đáp ứng con!" Bạch Tu Sinh chỉ vào Mộ Thiếu Dục một bên nói: "Hắn là tam hoàng tử Đại Minh triều, tới nơi này không phải vì tìm kiếm thuốc giải gì đó, mà là muốn một lướt bắt hết Nam Tĩnh chúng ta!"



Bạch Thiển hoảng sợ nhìn bọn họ, nàng thật sự không ngờ người mình yêu thích, lại muốn tấn công quê hương xinh đẹp của nàng. Nàng càng thật sự không ngờ, phụ thân của mình đều luôn biết hết thảy.



Mộ Thiếu Dục có thể nhận ra được, Liêu Phong là người thổi sáo ngày đó.



Liêu Phong cũng nhìn thoáng qua Mộ Thiếu Dục, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường và chán ghét, diện mạo hắn cũng tuấn tú, nhưng lại mang theo mềm mại, làm cho người ta không vui.



Nhưng mà lần đầu tiên Liêu Phong nhìn thấy Bạch Thiển, đã yêu nàng. Hơn nữa vì có thể có được Bạch Thiển, cam tâm tình nguyện để Bạch Tu Sinh sử dụng.



Thực ra lần này tuổi Bạch Tu Sinh còn trẻ, hoàn toàn không vội chọn tộc trưởng. Chỉ là dưới gối ông ta không con, nhưng mà ở ba năm trước mới biết được bản thân có một nữ nhi, người trong tộc lấy cớ ông ta không có con nối dòng để ông ta nhường bước.



Nhưng chỉ cần thân phận của Bạch Thiển công khai, hơn nữa tìm được một lang quân như ý, như vậy Bạch Tu Sinh có thể tiếp tục làm tộc trưởng.



Người Bạch Tu Sinh hài lòng nhất đó là Liêu Phong, chính là Bạch Thiển luôn lạnh lùng nhàn nhạt với Liêu Phong, hơn nữa lúc trước khi Bạch Tu Sinh và Bạch Thiển nhận nhau, từng đáp ứng với Bạch Thiển, mặc kệ là chuyện gì đều sẽ đáp ứng.



Cho nên lúc trước khi Bạch Thiển mang Mộ Thiếu Dục trước mặt ông ta, tuy rằng ông ta kinh ngạc và bất mãn, thế nhưng còn vì Bạch Thiển, mà cầu thân. May mắn Mộ Thiếu Dục không có hảo cảm gì với Bạch Thiển.



"Thiển Nhi, hắn sẽ không cưới của con. Nếu con nguyện ý gả cho Phong Nhi, như vậy vị trí tộc trưởng của phụ thân mới có thể giữ lại!" Bạch Tu Sinh tận tình khuyên bảo.



Giờ phút này sở dĩ ông ra không chịu để cho nữ nhi của ông ta xuất hiện ở trước mặt mọi người, là bởi vì sợ Bạch Thiển sẽ thích nam nhân khác, hoặc là bị những người khác hấp dẫn.




"Hôm nay các ngươi đều đi nghỉ ngơi trước đi." Mộ Thiếu Dục nói xong lập tức vén áo đi ra ngoài.



Tần Thư Dao biết nhất định hắn sẽ không cứ như vậy mà đợi ở chỗ này, nhưng nàng cũng không có lý do gì đi theo hắn ra ngoài, dù sao nàng không có võ công, cũng không có khinh công, duy nhất có là tài bắn cung, nhưng cái này hoàn toàn không giúp được gì cho Mộ Thiếu Dục.



Chỉ là một mình nàng ở trong phòng cảm thấy thật sự buồn, hơn nữa nàng cũng mong sớm tìm được Thiên Tằm Hồng Đậu. Cho nên vội vàng đi theo ra ngoài, nói: "Ta cũng muốn đi ra ngoài!"



Mộ Thiếu Dục quay đầu lại, hai tròng mắt lạnh lùng mà trong trẻo, giọng điệu càng mang theo cự tuyệt và lạnh lùng: "Cô nương muốn đi thì tùy cô nương, nhưng đừng đi theo ta!"



Tần Thư Dao cũng không cần cầu xin hắn, bên người nàng cũng có hai cao thủ, tuy rằng hiện tại Thi Vận trúng độc luôn hôn mê bất tỉnh, nhưng mà hai người Tuyết Ảnh và Ngưng Sương cũng có võ công rất cao, muốn bọn họ mang nàng ra ngoài, cũng không phải không có khả năng.



Cho nên Tần Thư Dao cũng không đi theo hắn, chỉ quay đầu nói với Tuyết Ảnh: "Tĩnh Nguyệt ở chỗ này chăm sóc Thi Vận, hai người các ngươi mang ta đi ra ngoài. Ta muốn tìm Thiên Tằm Hồng Đậu, còn có thuốc giải của Thi Vận cũng phải nhanh chóng tìm ra!"



Tuyết Ảnh và Ngưng Sương đều không có dị nghị gì, bọn họ cũng không muốn ngồi ở trong này chờ chết, cho nên đều gật đầu đồng ý.



Khinh công của hai người bọn họ cũng rất cao, rất nhanh mang theo Tần Thư Dao đi ra khỏi tầm mắt của những người đó.



Sau khi đi ra khỏi khách điếm, Tần Thư Dao lập tức đi lên núi. Vết thương trên chân nàng gần như đã phục hồi, tuy rằng lần trước không tìm được Thiên Tằm Hồng Đậu, nhưng mà nàng biết Thiên Tằm Hồng Đậu ở ngay gần chỗ này.



Cho nên nàng vẫn đi theo đường cũ để tìm, mỗi một chỗ dốc đứng đều không bỏ qua.