Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 190 : Hàn Thế Quân uy hiếp Thư Dao

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


Sau khi đi khỏi cung Tê Phượng, Tần Thư Dao cảm giác mục đích hoàng hậu tìm nàng có chút cổ quái. Nếu nàng đã gả cho Mộ Thiếu Dục, như vậy nói như thế cũng bình thường, chẳng qua là ngày thành hôn của nàng và Mộ Thiếu Dục cũng chưa định ra đâu.



Chẳng lẽ hoàng hậu đã biết nàng và Mộ Thiếu Dục âm thầm ở cùng một chỗ rồi sao? Không thể nào, Mộ Thiếu Dục làm việc luôn cẩn thận, huống chi người hắn chán ghét nhất chính là hoàng hậu, làm sao có thể để hoàng hậu biết được.



Nàng lắc đầu, dù sao tối nay Mộ Thiếu Dục sẽ đến, đến lúc đó mình hỏi là được.



Chẳng qua, mới vừa đi tới cửa cung, Tần Thư Dao đã thấy được người mà nàng chán ghét nhất.



Dường như Hàn Thế Quân cũng đã sớm chờ ở cửa cung, hắn ta chắp tay lẳng lặng đứng ở đó, đợi sau khi thấy bóng dáng Tần Thư Dao, mới đi lên trước, ôm quyền thi lễ một cái, mới nói: "Tần cô nương, thật là khéo!"



Tần Thư Dao khẽ cau mày, cũng cúi người đáp lễ: "Hàn công tử đang chờ người?"



"Đúng vậy, tại hạ đang chờ Tần cô nương!"



Mày Tần Thư Dao nhíu lại càng chặt hơn, nàng nhớ tới phong thư Hàn Thế Quân đưa cho nàng, hừ lạnh một tiếng: "Hàn công tử, xin tự trọng."



Hàn Thế Quân cũng không để ý, chẳng qua ôn nhu nói: "Dường như xe ngựa Tần cô nương đã sớm không có ở đây, không bằng ngồi xe của ta!"



Lúc này Tần Thư Dao mới phát hiện, chiếc xe ngựa vốn nói chờ ở cửa cung, cũng đã sớm không thấy bóng dáng.



Từ nơi này mà đi về Tần Phủ, ít nhất cũng phải một canh giờ. Chẳng qua là nàng càng không muốn lên thuyền giặc.



"Đa tạ Hàn công tử, chẳng qua nam nữ hữu biệt, vẫn quên đi thôi!"




"Ngươi có nội gián ở Tần gia? Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?"



"Tần đại thiếu gia nhà cô nương thiếu ta vạn lượng bạc, ta để cho hắn làm chuyện gì, tự nhiên hắn sẽ nguyện ý!"



Tần Thư Dao nhíu chặt mày, khó trách nhất cử nhất động của nàng, Hàn Thế Quân rõ ràng như thế, thì ra là trong nhà bọn họ có nội gián.



Tần đại thiếu gia kia không phải là ai khác, là trưởng tử chi thứ ba cũng là Trưởng Tử Tần gia, gọi là Tần Minh Hoa, tính tình mềm yếu lại thích đánh bạc, mặc dù Lại thị có quản lý không ít việc trong nhà, nhưng bạc tới tay gần như cũng bị đứa con trai này tiêu xài mất.



Tần Thư Dao nhíu chặt mày, sẽ không phải là độc Tương Tư Dẫn cũng do Tần Minh Hoa làm chứ. Dù sao, Hàn Thế Quân là người ngoài, coi như có thể tiến vào Tần gia, cũng chưa chắc có thể hạ thủ.



Khó trách Hàn Thế Quân ở trước mặt mình không chút kiêng kỵ như thế, thì ra trong nhà bọn họ có nội gián.



Tần Thư Dao hừ lạnh một tiếng: "Thì ra là như vậy, ngàn phòng vạn phòng cướp nhà khó phòng. Chỉ là, như thế thì thế nào, chẳng lẽ Hàn công tử cảm thấy hắn còn có cơ hội hạ độc lần nữa?"



"Ta cũng sẽ nói rõ với cô nương, ta cũng đã sớm làm xong phòng bị rồi. Từ trên xuống dưới Tần gia các ngươi cũng có hơn một trăm người nhỉ! Nếu cô nương không muốn hắn gặp chuyện, như vậy cô nương nên làm theo những gì ta viết trong thư. Ta biết những chuyện đó không khó với cô nương, Tam hoàng tử là người cẩn thận, luôn đề phòng người. Nhưng với cô nương lại khác biệt, tuy ta không nỡ đưa cô nương đến trước mặt hắn, nhưng chỉ cần đợi hắn đi đời nhà ma, ta cũng sẽ cho cô nương một danh phận, dù là chính thê, ta cũng sẽ cho cô nương!"



Tần Thư Dao nghe vậy cực kỳ khiếp sợ, nàng cố đè xuống bất an trong lòng, khinh bỉ nhìn Hàn Thế Quân: "Rốt cuộc ngươi đã làm gì với người Tần gia? Đại ca ta cũng sẽ không ngu dốt như vậy, lại hạ độc với cha mẹ ruột của mình!"



"Chỉ tiếc cô nương đánh giá cao hắn, hắn chính là kẻ ngu dốt như vậy."



Trong lòng Tần Thư Dao thầm kêu không tốt, nhưng không lập tức phản đối: "Ngươi cũng nói, Tam hoàng tử là người cẩn thận, luôn đề phòng người. Đối với ta cũng vậy, mà cho dù là đêm động phòng hoa chúc thì cũng sẽ như vậy mà thôi!"